Ba của Tiền Đa Đa ghét bỏ nhìn Tiểu Tịnh Trần thấp bé bằng nửa con mắt. Gã ta vốn dĩ không muốn nghe máy, nhưng đối diện với đôi mắt to ngây thơ trong sáng không nhiễm một hạt bụi của Tiểu Tịnh Trần, người đàn ông nhiều tiền thích khoe khoang này cũng không nhịn được mà mềm lòng. Gã ta chần chừ mà cầm lấy điện thoại, nói bằng giọng thô lỗ: “Này, con trai của anh đã đánh con trai tôi, tôi nói cho anh biết, chuyện này không xong đâu, nếu con trai anh không dập đầu nhận lỗi với con trai tôi thì chúng ta sẽ gặp nhau tại tòa...”
Ba của Tiền Đa Đa đang la hét rất hăng say thì sắc mặt đột ngột thay đổi, đến giọng nói cũng lạc hẳn đi. Thân hình hùng dũng oai vệ, khí thế bừng bừng trong nháy mắt liền tuột dốc không phanh, gã ta khom lưng, sau đó chậm rãi nghiêng người tránh né những người khác đang ở bên cạnh, giọng nói nhẹ nhàng mà hòa nhã: “Vâng, vâng, vâng, xin lỗi ngài Bạch, tôi không biết đó là con trai của ngài... Vâng, vâng, tôi sẽ dạy dỗ thật tốt, đã gây thêm phiền phức cho ngài rồi, thật sự xin lỗi...”
Sự khác nhau giữa thái độ trước sau của cha Tiền Đa Đa có thể so với thung lũng Great Rift của Đông Phi, không chỉ cô Nguyễn mà đến cả Tiền Đa Đa cũng trợn tròn mắt. Nó thấy ba mình cúp điện thoại thì lập tức bực bội hét lớn: “Ba, sao ba lại khách khí với ba của thằng khốn này như vậy, ba nên...”
“Câm miệng, thằng nhóc thối này.” Ba của Tiền Đa Đa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhat-ky-tieu-hoa-thuong-o-thanh-pho/413660/chuong-121.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.