Cô Nguyễn cảm thấy huyệt thái dương đau buốt từng cơn. Cô cố gắng chịu đựng đau đớn, khó khăn lắm mới nén được cơn giận đang dâng lên trong lòng xuống. Cô biết hình thức tư duy của trẻ em luôn vô cùng kì quặc, đối với những đứa trẻ có tính cách khác nhau nên dùng những cách giáo dục khác nhau. Thời đại dùng đòn roi để giáo dục con trẻ đã qua từ lâu, đối với những đứa trẻ thích nói lí lẽ, bạn cần dùng lí lẽ để thuyết phục chúng, nếu không chúng sẽ càng ngày càng vặn vẹo hơn.
Tính cách của cô Nguyễn thiên về ôn hòa, cô không quen đối xử với học trò quá mức mạnh bạo. Nhưng khi gặp phải đứa học trò khó chơi và cứng đầu như Tiểu Tịnh Trần thì cô cũng không biết nên làm thế nào.
Lúc này, Vệ Thủ nãy giờ vẫn luôn cúi đầu giả vờ vô hình đột nhiên đứng dậy. Dưới ánh mắt soi mói của mọi người, rõ ràng cậu có hơi luống cuống, có thể nhìn thấy đôi gò má thấp thoáng dưới đám tóc dài lòa xòa trước trán của cậu đỏ bừng lên, bởi vì quá căng thẳng mà đôi môi cũng hơi run rẩy. Khó khăn lắm cậu nhóc mới lấy hết dũng khí nhìn cô giáo, lúng túng nói: “Thưa... thưa cô, em... em nghe thấy Tiền Đa Đa mắng Bạch Tịnh Trần là đồ ngốc, bạn ấy còn nói Bạch Tịnh Trần xứng đáng ngồi cùng với tên quỷ nghèo. Sau khi về đến nhà bạn ấy sẽ nói với ba bạn ấy chuyển lớp cho bạn ấy, bạn ấy không muốn học chung với tên ngốc.”
Khóe mắt cô Nguyễn đột nhiên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhat-ky-tieu-hoa-thuong-o-thanh-pho/413654/chuong-115.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.