“Cháu gái ngoan, lại đây để bà nội ôm cái nào. Ừ, hình như lại nặng thêm một chút rồi.”
Vừa nhìn thấy Tiểu Tịnh Trần, bà Bạch liền vui vẻ nở nụ cười như Thọ Tinh. Bà véo khuôn mặt bụ bẫm, sờ đôi tai như đĩnh vàng của cháu gái nhỏ, rồi xoa cái đầu hơi gai tay của bé, còn không quên thơm lên bàn tay mập mạp của nhóc con nữa... Hai bàn tay của bé đều được quấn băng gạc, sườn đốt ngón tay còn lộ ra vết máu mờ mờ khiến bà Bạch không nhịn được kêu lên sợ hãi: “Chuyện gì thế này?”
Bà Bạch vừa hỏi vừa dùng ánh mắt sắc bén liếc nhìn mấy thằng cháu nhà mình. Bạch Húc Thần sờ mũi, đang chuẩn bị tự nhận lỗi về mình, nhưng không ngờ Tiểu Thất đã lén lút chọc vào bắp chân của Tiểu Tịnh Trần. Tiểu Tịnh Trần đang nằm trong lòng bà nội đột nhiên lên tiếng: “Cháu bị lạc ở trong mê cung nên định trèo ra ngoài, không cẩn thận bị cành trúc quệt vào nên bị thương ạ!”
Điều Tiểu Tịnh Trần nói chắc chắn là sự thật, nhưng bé lại bỏ qua ảnh hưởng do Tiểu Lục, Tiểu Thất và Bạch Lạc Thần gây ra. Nếu như ba cậu thiếu niên này không vô thức đi vào mê cung theo hướng ngược lại với Tiểu Tịnh Trần, để một trong ba người đi cùng bé thì bé tuyệt đối sẽ không bị lạc đường đến nông nỗi phải trèo tường như thế.
Bạch Hi Cảnh hiểu rõ thuộc tính mù đường nghịch thiên của con gái cưng bảo bối nhà họ Bạch nên cũng không truy cứu nữa, ngược lại còn an ủi bà
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhat-ky-tieu-hoa-thuong-o-thanh-pho/413631/chuong-92.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.