Sự nhắc nhở (uy hiếp??) của Bạch Hi Cảnh quả nhiên có tác dụng. Ông Bạch cứng đơ mất một lúc rồi mới nhếch môi, lộ ra một nụ cười còn khủng bố hơn cả khi ông trừng mắt tức giận. Sau đó, ông cầm lấy viên kẹo sữa bỏ vào trong miệng. Đến cả bà Bạch cũng bị nụ cười thế kỉ trên khuôn mặt ông Bạch dọa sợ, còn nét mặt đám con cháu đều trắng bệch. Không biết cười thì đừng có cười, ngộ nhỡ dọa người khác buổi tối gặp ác mộng thì làm thế nào?
Khuôn mặt Tiểu Tịnh Trần cong lại, nụ cười tựa như trăng lưỡi liềm, khóe miệng lại càng lộ rõ hai cái lúm đồng tiền. Cơ thể của bé đổ về phía trước rồi nhào vào người ông nội, tứ chi ra sức vừa túm vừa đạp, từ người bà nội trèo lên chân của ông nội ngồi ngoan ngoãn. Bốn người anh họ nhìn Tiểu Tịnh Trần như con thiêu thân lao đầu vào lửa tìm chỗ chết, tim gan đập loạn xạ suýt nữa thì nhảy ra khỏi cổ họng. Đối với hành vi không sợ chết của cô em họ mới tới này, trong lòng bọn chúng ngập tràn sự tôn kính.
Sư phụ nói, bề ngoài chỉ là cái túi da mà thôi. Cho nên, Tiểu Tịnh Trần căn bản không thèm để ý đến biểu cảm nghiêm túc và nụ cười ác quỷ của ông Bạch. Dựa vào trực giác của dã thú, bé có thể dễ dàng phân biệt ra thiện chí hoặc ác ý trên động vật hoặc con người. Ông Bạch mặc dù nhìn thì dọa người nhưng thật ra ánh mắt của ông nhìn rất hiền từ. Hơi thở trên người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhat-ky-tieu-hoa-thuong-o-thanh-pho/413578/chuong-39.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.