Bám theo Tiểu Tịnh Trần đến câu lạc bộ Internet, Bạch Hào Sơn thoáng do dự, tiệm net đối với một đứa trẻ năm tuổi rưỡi mà nói thì không phải là một nơi tốt đẹp gì, có lẽ anh ta nên gọi điện thoại bảo Lão Đại mau đến đón người. Nhưng sau khi lấy điện thoại ra thì anh ta lại do dự. Với tính cách của Lão Đại thì sẽ tuyệt đối không nói hai lời liền tới xách tiểu thiếu gia về nhà, tiện thể cấm tiểu thiếu gia qua lại với những đứa trẻ đã dám đưa cậu ấy vào tiệm net, kiềm chế mọi hoạt động, tiểu thiếu gia có thể sẽ vì vậy mà ghi hận Lão Đại. Tâm lý chống đối của trẻ con là rất lớn… balablabla….
Không thể không nói, bạn học Tiểu Sơn, bạn đã suy nghĩ quá nhiều rồi!
Ai có thể ngờ được nội tâm của người đàn ông mặt lạnh này lại có những suy nghĩ phiền muộn giống bà mẹ như vậy chứ!
Cuối cùng Bạch Hào Sơn quyết định cất điện thoại vào túi, anh ta xoay người bước đến sau câu lạc bộ. Bình thường thì những chỗ ăn chơi quy mô lớn như thế này sẽ thiết kế một đường hầm ít người biết đến, Bạch Hào Sơn nhắm chuẩn cửa sổ nhún người nhảy lên tường, trèo một mạch lên tầng ba, ngồi xổm trên máy điều hòa. Thông qua cửa sổ, anh ta có thể nghe rất rõ âm thanh bên trong phòng.
Tiểu Tịnh Trần hoàn toàn không biết giờ phút này đang có người ở góc tường nghe ngóng, bé chỉ chú tâm ăn điểm tâm và uống trà chiều, máy tính trước mặt đang chiếu bộ phim
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhat-ky-tieu-hoa-thuong-o-thanh-pho/274399/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.