Lâm Việt Bân sau một thời gian bận rộn, lúc này anh mới có thời gian đi đến tập đoàn Tang Thị. Anh mặc một chiếc áo khoác gió dài tận chân, bên trong mặc bộ suit đơn giản nhưng rất lịch sự, tao nhã bước chân xuống xe. Khẽ phủi ống tay áo, Lâm Việt Bân quay người lại lấy một cặp xách nặng nề chứa đầy tài liệu bên trong. Sau khi kiểm tra xong mọi thứ, anh nhanh chóng bước chân qua ngưỡng cửa tập đoàn. Trong lòng của anh bây giờ tràn đầy phức tạp, cảm giác mông lung nửa vời khi đưa ra quyết định này. Anh muốn thử cuộc một canh bạc lớn này, được ăn cả ngã về không.
Cầm cặp tài liệu bước vào, hai người nhân viên lịch sự mở cửa chào đón nồng hậu bằng nụ cười thân thiện chuyên nghiệp. Lâm Việt Bân thấy vậy liền khẽ gật đầu, coi như đáp lễ bọn họ. Con người giống y hệt như cái tên vậy, thanh thoát tao nhã, nhã nhặn đối nhân xử thế rất được lòng người. Tuy bên ngoài rất yên tĩnh nhưng lại có đôi mắt ấm áp tựa những vì sao lấp lánh trên bầu trời đêm huyền ão kia. Rất thân thiết, rất gần gũi rất dễ lấy thiện cảm của đối phương.
Lâm Việt Bân móc lấy điện thoại ra trong túi xem thời gian, sẵn tiện gọi điện cho Tang Noãn thông báo mình đã đến đây nhưng điện thoại cô đang trong trạng thái bận. Dứt khoát đút điện thoại vào túi quần, những bước chân vững chãi hướng về phía quầy tiếp tân. Nhân viên ở quầy tiếp tân thấy Lâm Việt Bân đang hướng về đây, bọn liền đứng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhat-ky-thuong-vi-cua-nu-phu/938796/chuong-66.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.