Sau khi dùng hết sức lực hai mươi tám năm và gần sáu tháng ở đây gom góp lại, Tang Noãn cũng kéo lên Hoắc Thiên ra đường lộ. Thật may ông trời không phụ lòng người mòn mỏi bọn họ gặp một chiếc xe đi ngang đó, nhờ chở họ đến bệnh viện gần nhất. Lúc này Hoắc Thiên đã lâm vào cơn hôn mê sâu, không còn sức lực mà dựa vào người Tang Noãn. Nhìn vẻ mặt không còn chút máu của Hoắc Thiên, Tang Noãn lòng đau âm ỉ từng cơn, cặp mắt sưng húp do khóc lóc nãy giờ.
Bọn họ nhanh chóng được đưa đến bệnh viện, thật may là hôm nay bác sĩ chính của bệnh viện vừa đi công tác về nên được đưa vào phòng cấp cứu lập tức. Tang Noãn một thân đầy máu, ngồi suy sụp trước căn phòng cấp cứu đang sáng đèn kia. Đột nhiên một vị y tá đưa giấy xác nhận phẫu thuật cho cô và hỏi mối liên quan của cô và Hoắc Thiên.
“Cô Tang, cho phép chúng tôi cô là gì với nạn nhân? Để chúng tôi biết mà tiến hành phẫu thuật.”
Lúc này Tang Noãn ngày thường bình tĩnh đến đâu thì bây giờ thì đầu óc bấn loạn đến đấy, không thèm suy nghĩ gì mà trả lời luôn y tá.
“Tôi là vợ của nạn nhân, là vợ của Hoắc Thiên.”
“Vậy phiền cô ký vào giấy đồng ý phẫu thuật này. Tình trạng của nạn nhân lúc này không được khả quan cho lắm. Tay trái và bắp đùi bị trúng đạn khiến tổn thương động mạch dẫn đến mất máu rất nhiều. May cô đã nhanh chóng cầm cự máu và khiến anh ta thanh tỉnh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhat-ky-thuong-vi-cua-nu-phu/938780/chuong-50.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.