“Em là người bên Tang Thị đúng không?”
Câu hỏi của Lâm Việt Bân khiến cho Tang Noãn không khỏi sững người nhưng câu nói tiếp theo của anh nói với cô khiến cô cho là anh có hoả nhãn kim tinh, con mắt thứ 3 của Dương Tiễn luôn ấy.
“Nói đúng ra em là chủ tịch của Tang Thị đúng không?’’
“Rõ ràng vậy sao?”
Lâm Việt Bân mở điện thoại ra phổ cập chút tin tức cho bà cô Tang Noãn, tiêu đề chính của bài báo có đăng ảnh của bà cô già này. Tang Noãn không khỏi nghệch người ra, quên mất là chuyện mình là chủ tịch đã bị đám truyền thông săn đón nhiệt tình dạo gần đây. Cười ngốc gãi gãi sống mũi.
“Không ngờ ở cái khỉ ho cò gáy, chó ăn đá gà ăn muối này cũng biết đến chuyện này. Không nói đến chuyện không liên quan này nữa, em chỉ muốn anh có thể cân nhắc tới tham gia dự án này không?”
Tiếng lách cách ma sát giữa nĩa và dĩa vang lên, Lâm Việt Bân dừng lại động tác của mình nhìn về phía Tang Noãn.
“Vấn đề này anh sẽ suy nghĩ thêm, anh sẽ trả lời trong thời gian sớm nhất có thể.”
Tang Noãn không nóng vội, cũng nhàn nhạt trả lời.
“Được.”
Thế là bữa ăn nhàm chán cũng kết thúc, Tang Noãn xin phép rời đi trước do có chút chuyện cần làm. Nhìn bóng lưng của Tang Noãn đang khuất dần, ánh mắt của Lâm Việt Bân có chút phức tạp hẳn.
Tang Noãn không biết rằng không phải Lâm Việt Bân vô tình gặp nhau ở đâu mà do anh cố tình đứng gần đó từ trước để chờ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhat-ky-thuong-vi-cua-nu-phu/938773/chuong-43.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.