Sau khi đã hiểu nguyên nhân khiến cho Hoắc Thiên mượn rượu giải sầu này, Tiêu Húc không khỏi thở dài. Tay cầm một ly rượu, uống hết một hơi dài.
"Tôi nghĩ cậu nên suy nghĩ lại mối quan hệ giữa hai người. Tang Noãn là một cô gái tốt, đáng được hạnh phúc. Cậu hãy xem đi, trong 2 năm qua cô ấy đã đối xử cậu như thế nào thì cậu có thể tự hiểu rõ."
Hoắc Thiên trầm mặc nghe Tiêu Húc nói, anh không phản bác gì. Dù sao những điều Tiêu Húc nói đều là sự thật cả. Tình cảm của Tang Noãn đối với anh hai năm qua không phải là giả, nhiều lúc anh rất khó xử với những chuyện khốn nạn mình gây ra. Nếu như cô đối xử tệ bạc với anh thì… hầy thật khó chịu.
Tiêu Húc khẽ vỗ vai Hoắc Thiên, không nói gì liền ra về để anh ngồi một mình suy nghĩ. Tiêu Húc biết Hoắc Thiên cần thời gian đón nhận.
Màn đêm càng buông xuống, cô đơn càng dâng lên. Vả kẻ cô độc cũng một mình lặng yên ngắm bầu trời cô tịch. Đã không biết trân quý khi có nhưng khi không còn là của mình lại hối hận, liệu có đáng không?
Tình cảm vốn không phải khái niệm được lắp vào khuôn khổ,nó là một khái niệm trừu tượng. Nói dễ thì nó sẽ, nói khó thì nó sẽ khó vô ngần. Và nó cũng là thứ dễ tồn tài và dễ biến mất nhất theo độ phai tàn của thời gian…
Một ngọn diêm lẻ loi không thể đốt cháy một con người nhưng đừng vội vàng khinh thường nó. Một ngày nào đó nó sẽ cắn nuốt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhat-ky-thuong-vi-cua-nu-phu/938736/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.