Khi Tang Noãn rời khỏi hội trường đại sảnh khác sạn Hoàng Thiên thì Tô Nhạc không vội vàng theo sau. Cô bước nhanh đến cầm một mic, giọng nói lạnh lẽo lấn át cả hội trường đang ồn ào lục tục chuẩn bị ra về.
“Các vị, hình như các vị đã quên gì đó phải không?”
Những phóng viên quay lại với một vẻ mặt cực kỳ ngờ nghệch ra tại chỗ. Chẳng phải họp báo đã xong rồi sao? Nhân vật chính cũng đã đi rồi thì bọn họ ở lại làm cái gì nữa chứ?
Tô Nhạc ra hiệu cho máy trình chiếu về những đoạn bài viết mà các bài báo của họ viết nhằm mục đích bôi đen, lăng mạ cùng với xúc phạm toàn bộ tập đoàn Tang Thị vừa qua. Và những đoạn bài viết trên cũng nêu ra đích danh ra ai là người viết.
“Mọi người nghĩ xem với những đoạn bài viết này, tôi có nên tố cáo các người tội phỉ báng và xúc phạm danh dự, gây ảnh hưởng nghiêm trọng cho người khác không? Tôi hiện tại các người phải có thái độ thành khẩn xin lỗi cho những lời các người đã viết về tập đoàn Tang Thị vừa qua. Nếu không, vui lòng chờ giấy triệu tập từ toà án đi.”
Tiếng nói của Tô Nhạc vừa dứt khiến cho cả hội trường hầu như đen mặt lại hẳn đi. Trong số những bài viết đó thì hầu như tác giả của chúng là bọn họ. Điều này dễ dàng liên tưởng được buổi họp báo chỉ có số lượng có hạn ghế mời thôi, làm sao bọn người vô danh như bọn họ được mời tới dự chứ?
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhat-ky-thuong-vi-cua-nu-phu/3209033/chuong-100.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.