Tô Nhạc chạy đôn chạy đáo tìm bằng chứng thì Tiêu Húc tuy rảnh rỗi lười thây ra đó, xót cho cô không quản nhọc mệt mỏi mà tẩy trắng cho mình. Anh liền điện thoại nhờ sự giúp đỡ của Hoắc Thiên, dù gì đây cũng là lần đầu tiên anh nhờ sự giúp đỡ của người khác. Do Tô Nhạc là quản lý nhưng người khác thì Tiêu Húc cũng lười quan tâm cho lắm. Cùng lắm không làm nghệ sĩ thôi, đâu phải lão tử đây thiếu tiền chứ.
“Tự mình nói với Tiêu Ngọc đi. Tôi không rảnh.”
Nhận được câu trả lời nhàn nhạt của Hoắc Thiên, Tiêu Húc không tức giân gì liền tung tăng gọi điện đến cho em trai của mình.
Nhờ vậy mà Tiêu Húc biết được chuyện Hoắc Thiên và Tang Noãn gay gổ ầm ỹ dạo gần đây từ miệng của Tiêu Ngọc. Bản thân tuy biết rằng Hoắc Thiên không phải là người tốt gì nhưng được cái không phải đói bụng mà ăn quàng ra đó. Bàn về nguyên tắc thì Hoắc Thiên đã thứ hai thì không ai dám dành chủ nhật cả. Tuy rằng nhìn qua ảnh thấy dáng vóc cái người tình bé nhỏ mà Tiêu Ngọc kể cho mình qua điện thoại, Tiêu Húc nghe vậy chỉ có cười khẩy mà nói.
“Trừ khi cậu ta bị não hỏng, mắt mù và khiếm khuyết tất các giác quan thì mới vớ phải cái thứ đồ giả đó. Nghĩ sao mặt mày bị đụng dao kéo thế kia mà đòi so với hạt ngọc hàng real Tang Noãn à? Quả là hạt cát đòi so sánh với đại dương, máng mương đòi tương đương với thuỷ điện chắc?”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhat-ky-thuong-vi-cua-nu-phu/3209027/chuong-94.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.