Cảnh chiều tà đang đỏ dần một mảng trời nhỏ hẹp dần, không đỏ tươi nhưng lại u hoài một vệt đốm than sắp tàn. Từng hàng cây cao vút, từng toà nhà cao chọc trời che chắn hết nhưng tia sáng sắp tàn lụi cuối cùng, hằn lên một mảng trời đỏ sẫm vài vết đen hằn trên đó. Một ngày mới qua đi nhường cho màn đêm u tối. Gió chiều thoang thoảng mang hơi nước mát lạnh phả vào theo chiều gió, tưới mát cho những mầm cỏ đang nhú dần dưới lớp thực bì mục nát cạnh bờ sông.
Dòng sông lấp lánh những vệt đỏ tịch dương, hắt vào làm nhuốm đỏ một dòng nước trong xanh. Tại đó có một bóng dáng cô đơn đang tựa vào lan can, phóng tầm mắt xa xăm ra cả bầu trời rộng lớn. Sự rộng lớn mênh mang của chiều tịch sương chỉ có thể được sự tĩnh mịch u tối trong con ngươi đầy sương giá.
Điếu thuốc tàn như màu tịch dương lúc này, theo chuyển động của gió mà leo lét đỏ rực rồi lại tắt. Tàn thuốc bay lả tả, cô đơn rơi thành những mảnh vụn bay tung toé theo gió chiều. Chiếc lá vàng rơi lác đác, chầm chậm tiếp đất. Mặc dù nó đã cố gắng thu sự tồn tại của bản thân mình khi chạm đất nhưng lại làm bóng người cô đơn kia phát giác lấy.
Tiếng bước chân đạp lên thảm thực bì lạo xạo oanh động cả một cảnh trời tĩnh mịch, trước đó chỉ có tiếng gió rít cùng với những tràn thở dài làm bạn với con người cô đơn đứng trước đó. Lục Tần một thân đồ công sở bước
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhat-ky-thuong-vi-cua-nu-phu/3209006/chuong-73.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.