Ánh mặt trời ấm áp chiếu qua khung cửa sổ, lúc A Dư được gọi dậy vẫn cách một khoảng thời gian nữa mới đến giờ thỉnh an.
Nàng xoa trán, chống người đứng lên. Áo ngủ bằng gấm theo động tác của nàng trượt xuống, lộ ra một mảng lớn làn da trắng muốt, trên đó vẫn còn mấy dấu vết đỏ đậm hoặc nhạt, đặc biệt dễ thấy.
A Dư khàn giọng hỏi: “Giờ nào rồi?”
Chu Kỳ nghe được cau mày, lấy nước muối súc miệng và nhanh chóng đưa cho nàng một ly trà nhuận họng: “Mới qua giờ Mẹo ạ.”
A Dư hơi đau đầu, nhéo nhéo đầu lông mày. Giờ thỉnh an là giờ Thìn, còn khoảng một canh giờ nữa.
Nàng nhìn quanh điện một vòng: “Hoàng thượng đã đi rồi sao?”
“Hôm nay là ngày mười ba, hoàng thượng phải lâm triều. Trời còn chưa sáng đã rời đi rồi ạ.”
A Dư khó hiểu: “Vậy sao lại gọi ta dậy lúc này?”
“Hứa mỹ nhân đến đây, đang ngồi bên ngoài điện ạ.” Chu Kỳ cũng buồn bực.
A Dư nghe vậy thì không còn buồn ngủ nữa, chống thân thể mệt mỏi rời giường. Nàng cau mày tự hỏi tại sao Hứa mỹ nhân lại đến tìm nàng lúc này?
Nàng mặc một bộ y phục cung đình màu xanh lam vội vàng ra nghênh đón. Hứa mỹ nhân có phân vị cao hơn nàng, cho nên dù không mời cũng không thể bắt nàng ta đợi lâu được.
Nàng trang điểm vội vàng nhưng vẫn không che được dấu vết xuân sắc tinh tế kia, mặt mày như phù dung, trắng nõn nà, giống như vầng trăng nhiễm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhat-ky-thuong-vi-cua-cung-nu/1933341/chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.