Khi A Dư bước vào các Ấn Nhã, bên trong là một bầu không khí yên lặng.
A Dư không thể không lùi về sau một bước, nàng hạ thấp giọng, hỏi: “Hoàng thượng đến lúc nào vậy?”
“Sau khi nghe tin của Dương công công, vừa bãi triều Người liền đến.”
Hoàng thượng đã đợi trong cung từ rất lâu rồi. Nàng thấy tiểu thư mãi không quay về nên mới ra ngoài tìm, nếu sớm biết sẽ có chuyện này xảy ra nàng đã nhất quyết không đi rồi.
Chu Kỳ mím chặt môi, từ tận đáy lòng nàng ấy tự thấy ăn năn, thấy bản thân vừa gây ra thêm phiền phức.
“Tỷ, sau này muội sẽ không ra ngoài nữa.”
Sau này nàng ấy sẽ ở lại các Ấn Nhã, Dung Tần nhất định sẽ muốn lấy thể diện, sẽ đích thân đến các Ấn Nhã để gây khó dễ cho nàng ấy.
A Dư có chút đau lòng: “Muội nói lời hồ đồ gì vậy!”
Không ai thích bị giữ lại mãi ở một chỗ, Chu Kỳ cũng đã từng khao khát về những vùng đất rộng lớn ở ngoài cung, nay lại phải ở trong chốn hậu cung này, như vậy là quá đủ rồi.
Nàng hít một hơi thật sâu, tự bấm vào dưới lòng bàn tay của mình. Cảm giác đau nhói khiến nàng lấy lại tinh thần.
Ở trong điện yên tĩnh, tất cả các hầu thần của các Ấn Nhã đều đứng ở ngoài cung, bên trong chỉ có Dương Đức một mình hầu hạ.
A Dư nở một nụ cười giòn bước lên trên thềm, nhìn về phía Tiểu Lưu Tử đang đứng ngoài cửa. Nàng thấp giọng:
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhat-ky-thuong-vi-cua-cung-nu/1933322/chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.