Chương trước
Chương sau
Trong lúc Anteen khởi động lại chiến hỏa, toàn bộ phương Bắc đã không còn bất kỳ vùng đất nào duy trì được hòa bình.

Khi tin dữ truyền đến, các tinh linh lập tức tháo chạy về nhà, còn người thú lại thổi lên hồi kèn quyết chiến cuối cùng.

Người thú cần hết thảy lực lượng để công hãm thành lũy cuối cùng của nhân loại - Hồng Phong phòng tuyến.

Thành Hồng Phong, cái nơi vắng vẻ vốn không nhiều người biết đến, nay đã trở thành tiêu điểm chú ý của toàn bộ đại lục.

Thông qua con đường liên lạc đặc biệt của giáo hội, tin tức thủ đô Anteen lần nữa đốt lên chiến hỏa đã được truyền tới thành Hồng Phong, người thú rốt cuộc mất đi lá bài chính trị, bọn họ đành phải cược tất cả thẻ đánh bạc vào Hồng Phong phòng tuyến.

Dù không cần tinh thông chiến lược, các tù trưởng người thú vẫn biết được, nếu không thể loại bỏ cái đinh khó chơi này, làm cho nhân loại triệt để tiêu trừ hy vọng chống cự, vậy thì bạo động, kháng chiến sẽ liên tục diễn ra, vĩnh viễn không ngừng nghỉ.

Lang kỵ binh bị triệu hồi, Behemoth cự thú nổi danh thậm chí đã chiến tử một con, quân đoàn Voi ma mút đã chiến tổn hơn phân nửa, không kỵ sĩ ngày thường trân quý bao nhiêu thì hiện tại không ngừng vẫn lạc bấy nhiêu. Người thú nỗ lực đánh đổi bằng vô số hi sinh và huyết nhục, hoàn toàn biến phòng tuyến thành cối xay thịt.

Phe nhân loại cũng bắt đầu không chịu nổi, trước mặt liên quân người thú cường đại, tính mạng mỗi người dường như không hề đáng tiền, thực lực cá nhân chênh lệch càng làm cho mỗi người thú leo lên tường thành phải cần đến gấp ba nhân mạng để đổi lại.

Lúc này, khi phòng tuyến toàn diện báo nguy, nhóm phòng thủ cửa tây vẫn còn dư lực viện trợ những nơi khác thực sự là rất nổi bật.

"Công chúa kỵ sĩ" Renee. Cái danh hiệu vốn là trò cười điển hình này dần dần được càng nhiều người tán đồng.

Nhưng lúc này, vị này nữ tướng quân mới nổi danh lại có chút phiền não. Nguyên nhân? Chính là đám người Oran cứ quấn lấy nàng.

"Điện hạ, vì sao trang bị của những chiến sĩ này nhìn quen mắt như thế? Gần như y hệt bạch lang vệ đội của chúng ta, không, thật sự là giống nhau đúc! Đó hợp kim đặc chủng của nước ta."

Có thể nói, Dasos phái ra tâm phúc Hemet đến phương Bắc chứng tỏ hắn thật sự nghiêm túc, nhưng bây giờ, người quen cũ lại có chút khó chơi.

"A, đó là chúng ta đang trao đổi kỹ thuật và tư liệu, căn cứ khuôn mẫu vệ đội các ngươi để chế tạo riêng cho chiến sĩ chúng ta. Còn chất liệu, kỳ thật hoàn toàn khác biệt, chỉ là màu sơn hơi giống mà thôi, ngươi hãy nhìn kỹ, kỳ thật có rất nhiều chi tiết chênh lệch."

"Nhanh như vậy liền có thể biến tư liệu kỹ thuật thành sản phẩm? Không đúng! Trên khải giáp còn có huy hiệu bạch lang!"

"Cái gì? Ngươi thật sự nhìn lầm, đây là huy hiệu Đông Lang mới. Không phải ta bịa. Ngươi nhìn kỹ trên đầu bạch lang xem, có thêm ba cọng lông, ân, đây chính là huy hiệu Đông Lang, ngươi cũng có thể gọi là huy hiệu Tam Mao, Roland đại ca vẫn luôn gọi như vậy."

"Vẽ thêm ba cọng lông trên nền cũ là thành huy hiệu mới sao? Ngươi có thể có chút tiết tháo hay không? Cho dù thế giới này chưa có khái niệm bản quyền, cũng không cách nào tố cáo ngươi xâm phạm bản quyền, nhưng ít ra các ngươi nên tôn trọng tác giả một chút. Đạo văn thì đạo, chí ít cho đầu sói thêm chút râu ria đi!"

Hemet há to miệng, câu chất vấn cuối cùng vẫn không thể nói ra miệng.

Thật vất vả qua được chuyện này, vấn đề mới liền lập tức tới.

"Cái gì trên trời kia? Chẳng lẽ là Phù Không Chiến Hạm của chúng ta?"

Thứ mới xuất hiện trên bầu là thứ bắt mắt nhất hiện tại, chính là chiến hạm Ánh Sáng Cực Bắc, sự tồn tại của nó quả thật đã bù đắp không ít nhược điểm cho quân phòng thủ cửa tây.

Hỏa lực trọng pháo trợ giúp, vận chuyển thương binh, thời khắc mấu chốt giải quyết dứt khoát, con Behemoth chiến tử kia vốn là trước bị kích thương sau bị phù không chiến hạm vây giết, vẻn vẹn dựa vào phần chiến tích này cũng đủ để nó dương danh thế giới.

"Không không, đó là chúng ta tìm minh hữu người chim, mượn phù không chiến hạm cổ đại làm bảng mẫu, ngươi nhìn, nó đã từng là sinh vật, hoàn toàn khác với chiến hạm thuần kết cấu máy móc của các ngươi."

"Các ngươi làm sao biết chúng ta là thuần máy móc kết cấu?"

Hemet nhếch môi hết lần này đến lần khác mà vẫn không nói nên lời.

Có một số việc dù là sự thật cũng không cách nào chứng minh được, vả lại loại chuyện này vốn không hề có chứng cứ, Oran lại không dự định phá hư quan hệ hai nước, nhiều lời thì làm được gì?

Renee âm thầm lau mồ hôi lạnh, dù đã sớm biết đối phương sẽ không trở mặt, nhưng sử dụng đồ trộm được ngay trước mặt chủ nhân có lẽ chỉ mỗi Roland là thoải mái dùng không chút áy náy.

" ... Đế quốc Oran rất có hứng thú đối với nghiên cứu trên phương diện này, rất kỳ vọng có thể tiến hành trao đổi. Đương nhiên, chúng ta có thể trả thêm ngoài định mức."

Thu phục Kagoshi không phải chuyện ngày một ngày hai, chiến hạm hẳn là còn bị khóa dưới căn cứ, lùi lại một bước mà cầu việc khác, trước hết lấy một bộ phận tư liệu để khởi động lại nghiên cứu mới là chuyện tất yếu.

"Khó trách Roland đại ca yêu cầu ta sử dụng ngay trước mặt bọn hắn, thật sự đúng như mong muốn."

Trộm đồ của người khác rồi bán lại cho chính chủ nhân, có lẽ trên đời chỉ riêng người nào đó dám trắng trợn làm thôi.

Mà nếu đã dự đoán được phản ứng của đối phương, Đông Lam phương diện tự nhiên cũng đã sớm chuẩn bị.

"Có thể, tình huống cụ thể thì sau này hãy bàn bạc cụ thể với Eliza, nàng có mở một thương hội tại thành Hồng Phong, Schindler thương hội, buôn bán rất nhiều súng ống."

Hemet nhớ tới nữ nhân miệng lưỡi bén nhọn kia liền một trận đau bụng, hắn đã từng dạo qua Schindler thương hội, từng được chứng kiến phương thức đàm phán của Eliza, xem ra lần này nhất định phải trả giá đắt rồi.

Tuy nhiên, hắn vẫn cảm thấy không thua thiệt, đế quốc Oran giàu có đến mức không hợp thói thường, chút tiền tài đó chẳng đáng gì, khởi động lại nghiên cứu phù không chiến hạm mới là việc cấp bách. Thánh chiến đã bắt đầu khởi động, thời gian còn lại không nhiều nữa, sớm ngày bắt đầu huấn luyện kỹ thuật và nhân viên điều khiển đều là vô cùng quan trọng.

Trong lúc nhân viên cấp dưới đang đàm phán mua bán súng ống đạn dược, chiến cuộc lại xảy ra biến hóa.

Người thú bắt đầu thế công mới, vô số đạn đá thiêu đốt bị ném về phía tường thành, hệt như thiên thạch giáng thế.

Đạn đá thiêu đốt tạo ra tổn thất kinh người, mỗi lần rơi xuống, nó đều sẽ phá nát một đoạn tường thành, đồng thời mang đi mấy chục tính mạng, mà như vậy vẫn chỉ là khúc nhạc dạo.

Được hỏa lực hạng nặng yểm hộ, các tộc người thú giơ cao trọng thuẫn ở dưới đất, không kỵ binh phủ kín bầu trời, liếc qua cũng biết đây tuyệt phải không phải dò xét mà là chơi thật.

Không kỵ binh không chịu hạn chế địa hình, đồng thời dễ dàng phát hủy thiết bị phòng ngự trên tường thành, bởi vậy không kỵ vĩnh viễn là nhân vật chính mỗi lần công thành chiến. Không kỵ của người thú lấy Song Túc Phi Long kỵ binh, Lôi Ưng kỵ binh, Happy Lady làm chủ, chất lượng xem như không tệ, tuy nhiên dù sao cũng đã chiến đấu nhiều ngày nên số lượng không được như lúc ban đầu.

"Long kỵ sĩ! Long kỵ sĩ kia lại tới!"

Osmondia – con lục long thành niên và lang kỵ sĩ của nó đã đánh ra tên tuổi trong cuộc chiến tranh này. Đối mặt với đủ các chủng loại, bọn hắn vẫn có thể thu được chiến tích bách thắng, như vậy đã đủ để được thêu huy chương vương bài không kỵ lên ngực.

Lúc này, trên tường thành đang hỗn loạn tưng bừng, Song Túc Phi Long mang theo túi độc đang điên cuồng phun nọc độc, Lôi Ưng phóng điện một lần liền dẹp sạch một mảng chiến trường, Happy Lady chuyên môn ném mâu thẳng vào các xạ thủ và quan chỉ huy. Mục tiêu chiến lược của không kỵ người thú rất rõ ràng, dọn sạch con đường phía trước, giúp bộ binh dễ dàng vượt thành. Còn bên kia, Long kỵ sĩ người thú đang di chuyển với tốc độ cao nhằm nhanh chóng phá hư thiết bị thủ thành.

Trước kia, quân coi giữ nhân loại đối mặt với không kỵ sĩ tinh nhuệ thì chỉ có thể lấy mạng người đến lấp, đánh bạc tính mệnh để bức lui người thú.

Nhưng lần này, tình huống lại có chút khác biệt.

"Thông báo Ngân Thập Tự chiến đoàn, đến thời điểm bọn họ ra sân rồi."

Công chúa kỵ sĩ phát ra mệnh lệnh, khoang thuyền Ánh Sáng Cực Bắc đột nhiên bị mở ra, vô số bóng người từ đó nhảy ra ngoài.

"Trò đùa gì thế? Cao như vậy mà nhảy xuống? Bọn họ đang tự sát!"

Một vị tướng quân kinh hô đại biểu cho ý kiến đại chúng, đối với phổ thông chiến sĩ, rơi xuống từ độ cao này chẳng khác nào tự sát, trừ phi bọn họ biết bay, mà mấy trăm chiến sĩ đều có khả năng bay lượn thì càng thêm không thể tưởng tượng nổi.

Đôi khi, kinh nghiệm thời đại trước là một loại trói buộc, theo thời đại tiến bộ và kỹ thuật phát triển, chiến tranh thường thức nhất định sẽ bị phá vỡ, đám người kia thật sự biết bay!

"Thức tỉnh đi, Thanh Long!"

"Thanh Long kiếm ấn!"

Tứ Linh Kiếm Sử gầm thét, ma kiếm tản mát ra ánh sáng chói mắt, Thanh Long vờn quanh các Tứ Linh Kiếm Sử, tạo ra gió lốc, giúp nhóm Tứ Linh Kiếm Sử có khả năng tác chiến trên không.

Đương nhiên, bởi vì gió lốc do Thanh Long kiếm ấn triệu hoán ra có uy lực hạn chế, nên bọn họ chỉ là từ rơi thẳng xuống hóa thành từ từ đáp xuống, nhưng chỉ như vậy thôi cũng đủ chứng minh bọn họ có khả năng không chiến.

"Mấy trăm ma kiếm sĩ? Làm sao có thể?"

Kim loại ngăn cách ma lực, bởi vậy chiến sĩ mặc trọng giáp mà lại sử dụng được ma pháp vốn đã vượt qua thường thức, nhưng màn tiếp theo càng khiến người ta không thể tin vào mắt mình hơn.

Sau giây phút kinh ngạc ngắn ngủi, người thú không kỵ nhanh chóng xung phong tới, trăm người này rõ ràng là viện quân nhân loại, người thú đương nhiên không muốn cho bọn họ đáp xuống.

"Số lẻ, kiếm ấn quá tải!"

Các chiến sĩ lơ lửng giữa không trung đương nhiên không phải cá nằm trên thớt, theo mệnh lệnh quan chỉ huy thốt ra, những chiến sĩ được điểm danh giơ ma kiếm trong tay lên, Thanh Long kiếm ấn được kích thích toàn bộ, các tia điện mờ nhạt vờn quanh lưỡi kiếm.

"Số lẻ, mục tiêu không kỵ phía trước, kiếm ấn bộc phát! Chuẩn bị, ba. . . . Một! Huy kiếm!"

Tất cả chiến sĩ cùng nhau huy kiếm, trên trăm tia sét từ trong kiếm phóng ra.

Một khắc trước vẫn là trời quang mây tạnh, sau một khắc, toàn bộ bầu trời bao phủ trong sấm rền chớp giật, mấy trăm tia sét chiếu sáng cả mặt đất, nhất thời, người người ngẩn đầu trợn mắt như thấy UFO vậy.

"Soạt" "Soạt "

Đến khi mọi thứ bình tĩnh trở lại, kết quả là không kỵ binh rơi xuống như bánh sủi cảo, chí ít hai quân đoàn không kỵ vừa mới bị xoá tên.

"Đây là cấm chú? Sao có thể? Rõ ràng đám ma kiếm sĩ kia không hề có một chút ma pháp ba động nào."

Những quốc gia khác hoàn toàn không dám tin cảnh tượng trước mắt, nhưng đối biết những người biết nội tinh thì nguyên lý hoàn toàn không phức tạp. Trong khoảnh khắc đó, phong nguyên tố từ Thanh Long kiếm ấn tức thời bị hóa thành sấm chớp mưa bão, nếu chỉ mỗi một tia sét đơn lẻ thì không tính là mạnh, nhưng nếu hỗ trợ lẫn nhau, tạo thành một lưới điện không chỗ tránh né, vậy kết quả sẽ hoàn toàn khác biệt.

Uy lực của nó thật ra không đáng sợ như bề ngoài, bởi vì thực lực người sử dụng không đủ nên lực công kích phi thường thấp.

Tuy nhiên, đối với không chiến, lực công kích xưa nay không thành vấn đề, duy trì hiệu ứng tê liệt của sấm sét là đủ rồi.

Nhìn bề ngoài, không kỵ sĩ bị điện giật chết, nhưng trên thật tế, bọn họ bị ngã chết, từ độ cao như vậy ngã xuống thì ngã chết hay giật chết cũng chẳng khác gì mấy.

Quả nhiên, ngoại trừ số ít không kỵ mạnh mẽ có thể nhanh chóng bay lên lại, tuyệt đại bộ phận không kỵ còn không kịp kêu rên, rơi thẳng xuống đất rồi biến thành thịt vụn.

Nhóm Tứ Linh Kiếm Sử bên này mất đi gió lốc che chở, tuy nhiên đồng bọn số chẵn đã chuẩn bị từ sớm lập tức kéo bọn họ lại, sau khi giảm tốc độ rơi xuống, tất cả lại bắt đầu triệu hoán Thanh Long kiếm ấn, chuẩn bị động tác hạ cánh chiến thuật.

"Số chẵn. Kiếm ấn quá tải!"

Mệnh lệnh lại được vang lên, không ít không kỵ sống sót lần này đã học khôn, tranh thủ thời gian chạy trối chết, thiểu số "Dũng giả" định liều mạng công kích thì xem như xác định.

"Kiếm ấn bộc phát! Không đếm ngược! Tự do lựa chọn mục tiêu, huy kiếm!"

Lưới điện tái hiện, một loạt tiếng "Soạt" vang lên, bầu trời lập tức trống trải, đối mặt với lưới điện dệt từ mấy trăm thanh ma kiếm, không có ai may mắn đến hai lần.

Lần này, đến phiên số lẻ kiếm sử tóm lấy đồng bọn số chẵn, "đông" "Đông!" Lúc toàn bộ ma kiếm sĩ mặc giáp bình an đáp đất, toàn bộ chiến trường vang lên tiếng hoan hô kịch liệt.

Đợt giao phong ngắn ngủi kéo dài chưa tới ba phút, không kỵ binh - binh chủng vương giả thời đại trước bị diệt sạch, bề ngoài đây chỉ là một trận xung đột nhỏ, nhưng trên thực tế lại đại biểu cho phương thức thứ ba đối phó không kỵ sĩ, ngoại trừ pháp sư cao giai, không kỵ cao giai – bây giờ có thêm quân đoàn ma kiếm sĩ.

Sư thứu hiển nhiên không phải binh chủng mà tiểu quốc có thể nuôi nổi, chỉ có cường quốc trung đẳng trở lên mới thành lập được không kỵ binh. Tại phương bắc cằn cỗi, nhân loại chỉ có thể dùng cung nỏ để tạm thay thế không kỵ sĩ đắt đỏ.

Bao nhiêu năm trên chiến trường, bầu trời vẫn luôn thuộc về đối phương, không kỵ binh tập kích là vương bài chiến thuật bách chiến bách thắng của người thú, còn bây giờ, các chiến sĩ nhân loại reo hò đã nói rõ hết thảy.

"Nói cho đám súc sinh kia, bầu trời phương Bắc thuộc về chúng ta!" Có người xúc động hô lên, ngay cả đội kiếm sĩ tân binh kia cũng không thể ngờ mình có thể lấy được chiến quả kinh người dễ đến thế.

Đây vẫn mới chỉ là bắt đầu, khi ma pháp quân đoàn xuất hiện trên chiến trường, toàn bộ chiến thuật, chiến lược trên thế giới đều phải biên soạnh lại. Đông Lam công quốc có thể lấy ra loại tân binh, điều này chứng minh bọn họ đang đi trước thời đại, từ ngày hôm nay trở đi, không còn bất kỳ ai coi Đông Lam là tiểu quốc phương Bắc tùy ý khi dễ.

". . . . . Cái này." Lần này, Hemet không dám nhận đây là sản phẩm của đế quốc Oran, tu hành ma pháp nhất định phải dựa vào thiên phú, quân đoàn ma kiếm sĩ xét theo lý luận ma pháp quả thật là không thể tưởng tượng, chỉ huy chiến thuật thành thục hiển nhiên không phải thành quả một ngày, trong mắt hắn, đây chắc chẳn là vũ khí chiến lược do vị đại nhân nào đó mang tới.

Renee đắc ý cười, lúc mới tiếp xúc, vị đặc sứ này luôn duy trì thái độ cao cao tại thượng, đối xử với Đông Lam như thuộc hạ. Còn hiện tại, sau khi chứng kiến chức nghiệp và chiến thuật hoàn toàn mới, sau khi trông thấy chiến tích kinh người, người kiêu ngạo Oran rốt cục đã chịu cúi đầu.

"Muốn?"

Có mấy lời dù cho Hemet không nói ra miệng, tuy nhiên ánh mắt như phóng ra lửa của hắn đã cho thấy rất rõ, hắn thật sự rất rất rất muốn.

"Rất đắt nha!"

Cho dù đang trên chiến trường, nụ cười duyên dáng của công chúa kỵ sĩ vẫn hấp dẫn được vô số ánh mắt, chỉ là đại đa số không thể đoán được, nụ cười duyên dáng này là do thiếu nữ rốt cục có cơ hội báo thù, thỏa mãn mong muốn được một lần lừa đảo.

"Mua mua mua! Đắt hơn nữa cũng mua!"

Hemet vô cùng vui vẻ, chỉ cần đối phương nguyện ý bán, đổi hết gia sản hắn cũng muốn đổi, cơ hội mua loại vũ khí cấp quốc gia này đương nhiên không thể bỏ lỡ, nếu để lỡ thì hối hận đã muộn.

Nghe vậy, Renee đột nhiên lộ ra nụ cười thần bí.

"Chỉ cần ngươi chịu ra giá, còn có hàng tốt hơn nữa. Timiret, lấy vài thứ đồ chơi ra biểu diễn đi."
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.