Lâm Thiện Vũ quay đầu lại liếc nhìn Phó Gia Bảo một cái. 
Trong miệng bị nhét khăn trùm đầu, Phó Gia Bảo đau đến mức nước mắt đều muốn chảy hết lại thấy nữ ma đầu kia quay đầu lại nhìn hắn, sợ tới mức mắt trợn trắng, hôn mê bất tỉnh. 
Lâm Thiện Vũ: "..." 
Nàng vươn tay chạm vào mạnh tượng của Phó Gia Bảo, sau khi xác định người này là thật sự bất tỉnh mà không phải là giả bộ, trong lòng điểm đánh giá với Phó Gia Bảo lại giảm xuống một tầng. Thể chất yếu kém, không có chí tiến thủ, tật xấu một đống thì cũng thôi đi, lá gan lại còn nhỏ hơn cả gan chuột nữa. Người này nếu đi lại trong giang hồ, nhất định sống không quá bảy ngày. 
Chẳng qua là bộ dạng ngất xỉu của người này lại trông có vẻ ngoan ngoãn hơn nhiều, không nhìn ra nửa điểm chọc người chán ghét giống như lúc còn tỉnh táo. Nếu như dựa vào cái túi da có chút tuấn tú và khuôn mặt này tìm một chỗ dựa, ở trên giang hồ giữ được tánh mạng cũng không phải là không có khả năng. 
Ở trong ký ức của Lâm Đại cô nương cùng với quyển sách kia, Phó Gia Bảo không đúng chỗ nào, nhưng ở trong mắt Lâm Thiện Vũ, trừ bỏ mấy cái thói hư tật xấu kia, Phó Gia Bảo người này cũng đều không phải là hoàn toàn không dùng được. Gia cảnh giàu có, tướng mạo tuấn tú không nói, còn khó có được là một người chuyên nhất, ở trong quyển sách kia, trước khi nam chính cưới nữ chính, cũng đã có Vương phi, còn có bảy 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhat-ky-thuan-phu-cua-nu-phu-xuyen-sach/1249989/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.