Dung Tranh đi tham giathi hương đúng vào mùa xuân, tính cả tuổi mụ là 18 rồi.
Lúc hắn đi, đứa con lớnnhất cũng được sinh ra. Mẹ dựa hơi con, Liễu di nương càng kiêu căng, lúc ở cữrất ồn ào, nha hoàn của nàng ngày nào cũng ôm mặt khóc lóc, bị đánh rất thêthảm.
Thậm chí Mộ Dung Xán, mặcdù không còn bị nôn nghén tra tấn nhưng ngày nào cũng buồn ngủ. Nàng nằm trêngiường, vuốt ve cái bụng đã hơi rõ, bên ngoài đuổi gà đánh chó ồn ào ra saocũng không thể ảnh hưởng tới giấc ngủ của nàng.
Trong sân giờ ít người,mặc cho bọn họ giày vò đi. Có quyền lại không có quyền, lẽ nào phải sợ bọn họcao ngất trời?
Mộng yên đường đẹp khôngđến mãi, cuối cùng rồi cũng phải đi.
Khi Dung Tranh thi đỗ tútài trở về, Mộ Dung Xán ngẩng khuôn mặt yêu kiều mệt mỏi lên khỏi ổ chăn, nởmột nụ cười ngây ngốc với hắn.
Lúc này hắn mới cảm thấy,bản thân thật sự đã về tới nhà rồi. Đợi khi Mộ Dung Xán sinh ra một đứa contrai, hắn mới cảm thấy hắn đã thật sự giữ được nàng ở lại.
Nhưng Dung Tranh khôngbiết rằng Mộ Dung Xán đã lén ra một đề thi để quyết định tương lai của nàng.
Dung Tranh đuổi hết thôngphòng đi, cũng chỉ đạt 30 điểm. Lúc nàng sinh con xong, hắn tặng hai nàng thiếpkhông có con cho người khác, cũng chỉ đạt được 59 điểm.
Thất bại.
Nàng biết, biết rất rõrằng Dung Tranh làm được đến thế này cũng là cực hạn với một người đàn ông ởthời đại này rồi. Hắn không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhat-ky-thuan-hoa-phu-quan/2016237/chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.