Sở vương ngồi trên hànhlang sưởi nắng, đã quen với nỗi đau và sự ngứa ngáy ở cánh tay trái.
Ánh mắt của hắn bất giácđuổi theo Mộ Dung Xán. Nàng đang phơi chăn trong sân của tiểu viện. Tiểu việnnày, ngoài đôi vợ chồng kia và đại phu thì rất hiếm khi có người khác bước vào.Có nhiều chuyện đều do tiểu nương tử yêu kiều yếu đuối kia tự xử lý, có lúcDung Tranh sẽ đến giúp một tay… Có điều rất khó phân biệt đó là giúp đỡ hay làgây tai nạn.
Nhưng mà tiểu nương tửyêu kiều yếu đuối này lại thường khiến hắn phải ngạc nhiên. Rõ ràng là thiênkim được cưng chiều của Mộ Dung gia, lại làm được những chuyện thô tục… Taychân lanh lẹ, chuyện gì cũng làm được. Từ quét dọn, phục vụ người khác, thậmchí còn nấu được thức ăn ngon.
Khí chất và thân hình thìnhu nhược như vậy… Hành động lại thoải mái, thanh thoát.
Trước khi hắn ý thứcđược, hai người đã cách nhau một bức màn, lại vẫn bất giác đuổi theo bóng dángvà dung nhan mờ ảo của nàng.
Tựa như… tiếng sáo quê ởquê hương của mẹ. Vừa hào tráng vừa dịu dàng, khiến người khác không nhịn đượcmà phải nằm xuống nghe.
Đuổi theo từ xa, dùng ánhmắt để đuổi.
Trong bức tranh tươi đẹpvẽ nàng phơi chăn ở tiểu viện, một chấm xanh đi xuyên qua hồ nước là Dung Tranhlại cực kì bắt mắt. Hắn đang cười, cười đến mức làm cho người khác phải hâm mộ,đó là một nụ cười không lo nghĩ. Đứng đối diện với Mộ Dung Xán, liên tục vẫytay, nói gì đó, trông cực kì vui vẻ.
Mộ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhat-ky-thuan-hoa-phu-quan/2016228/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.