Đây là thời đại mà lễgiáo có thể ăn thịt người.
Nàng biết rõ, bởi vì MộDung phủ có quy mô lớn gấp ba lần so với Hồng Lâu Mộng đã để lại cho nàng quánhiều dấu ấn rồi.
Khi mới bắt đầu, nàng còncó thái độ thích thú. Triều Đại Yến do Uy hoàng đế sáng lập nên, do ảnh hưởngcủa huyết thống Hồ tộc, không có nhiều luật lệ cho con gái. Tiểu thư khuê cácđi dạo ngoài phố không cần khăn che mặt, ngồi trong xe ngựa mà nhấc rèm cửa lêncũng không phải hành vi không được phép. Bó chân? Chưa từng nghe đến.
Nàng từng mừng thầm vìđây là một xã hội tự do như thời Thịnh Đường, nhưng sự vui vẻ đó đã nhanh chóngbị tiêu diệt.
Cho dù tự do như thế, hônnhân vẫn phải nghe theo lời cha mẹ, nghe theo lời giới thiệu của bà mối. Nếudám bỏ chạy thì kết quả cực kỳ đáng sợ.
Lúc ở Mộ Dung phủ, nàngđã nhìn thấy ví dụ máu chảy đầm đìa, cực kì sợ hãi.
Danh dự của dòng họ caohết tất cả. Người nào cũng chỉ là một chiếc đinh nho nhỏ mà thôi, nếu không hợpvới thời đại này thì sẽ bị hủy diệt, không nể tình.
Sở dĩ Mộ Dung Xán anphận, giữ quy củ như vậy, đều là vì Mộ Dung phủ đã xảy ra nhiều chuyện khiếnnàng phải cảnh giác, sợ sệt, phải giữ đúng quy tắc.
Nhưng khi gặp phải ôngchồng thụ cặn bã kia, nàng luôn mất bình tĩnh.
Thật ra nàng rất khâmphục phụ nữ ở thời đại này, có thể thích ứng nhanh và chuẩn như vậy. Trước khikết hôn thì chưa từng gặp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhat-ky-thuan-hoa-phu-quan/2016194/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.