Lan Tự trừng mắt nhìn, dè dặt tiến lên chào: “ Trình sư thúc, Tần sư thúc!” 
Hôm nay không ít những nhân vật có mặt mũi xuất hiện, nhưng hai vị sư thúc sắp kết hôn này tại sao đều bày ra vẻ mặt lạnh lẽo thế kia? 
Trình Diệu nắm chặt Xích Hoàng Kiếm dường như không nghe thấy, tràn ngập sát khí nhìn chằm chằm Trình Tử Xuyên. 
Tần Tiêu không có tâm trạng nào hàn huyên với nàng, gật đầu ứng phó một câu: “không cần đa lễ.” 
Lan Tự nhìn bên này một chút, lại nhìn bên kia một chút, mím môi nói: “ Hai vị sư thúc, đại lễ sắp bắt đầu.” 
Lâu Nguyệt Đồng liếc mắt nhìn Trình Tử Xuyên: "Chúng ta đi thôi." 
Trình Tử Xuyên đáp: “ Được.” 
hắn vừa dứt lời, Trình Diệu liền đẩy Tần Tiêu và Lan Tự sang một bên rồi lao đến, vẻ mặt không còn lãnh ngạo như xưa mà nhiễm một chút điên dại: “ Trình Tử Xuyên! Có gan thì đừng chạy!” 
Tần Tiêu: " Trình sư huynh..." 
Lâu Nguyệt Đồng chậc một cái, có chút ghét bỏ nói: “ Trình Tử Xuyên, hay là ngươi đổi họ đi.” 
Trình Tử Xuyên: “ Cùng họ với ngươi?” 
Lâu Nguyệt Đồng nhíu mày, cười mà như không cười nói: “ Có thể, ta cho phép.” 
Trình Tử Xuyên nói: “ Vậy thì cảm ơn.” 
Lâu Nguyệt Đồng nhún vai: “ Từ trước đến nay ta vẫn luôn hào phóng với bằng hữu.” 
Trình Tử Xuyên từ chối nhận xét, nhàn nhạt bồi thêm: “ Biến bằng hữu thành kẻ địch cũng không chút nào chùn tay.” 
Lâu Nguyệt Đồng vỗ tay cười cười: “ Ta thật sự càng ngày càng thích cái sự hiểu lòng người này của ngươi!” 
Bầu không khí không coi ai ra gì này quả thực đã chọc mù mắt tất cả mọi người. 
Phó Diễn Chi vừa bình thường trở lại sau khi bị thất tình lại cảm thấy mình bị tổn thương: “…” 
Trình Diệu thấy bọn 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhat-ky-thuan-duong-nghiet-do/12698/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.