“ Kẻ nào dám dương oai ở Trình gia?”
Cột sáng đang phóng lên cao dần dần co lại thành một viên linh châu đượcbao bọc trong ánh sáng rực rỡ bay thẳng ra ngoài, bị Trình Tiện bắtđược. Tuy nhiên, Trình Tiện còn chưa kịp thở phào nhẹ nhõm, viên linhchâu trên tay đã bị ai đó một cước đá bay!
Hắn nổi giận quay đầu lại, chỉ nhìn thấy một tiểu cô nương xinh đẹp đứng đó, một thân váy đen hết sức cổ quái.
Tiểu cô nương nhếch môi, nói: “ Là ta.”
Trình Tiện sững sờ, một lúc sau mới phản ứng kịp, vội vàng đuổi theo.
Tình huống lúc này có thể được miêu tả như sau, Lâu Nguyệt Đồng đuổi theomột viên linh châu, Trình Tiện đuổi theo Lâu Nguyệt Đồng, mà phía trước... là Trình Kiệt đang độ kiếp! Nếu không cẩn thấy chạy vào phạm vi củalôi kiếp, kết quả không cần nói!
Đúng lúc này, viên linh châu đột nhiên thay đổi quỹ đạo, bay thẳng xuống dưới. Lâu Nguyệt Đồng nhìn thấy nó bay vào tay áo của một người, sau đó ... Không có sau đó.
“Trình Tử Xuyên?” Nàng ngẩng đầu, phát hiện người đứng đó chính xác làTrình Tử Xuyên, sau lưng hắn, Trình Lệnh cũng vừa đuổi tới, bên cạnh làđám người Trình Lập, đằng sau là Trình Tiện, vừa vặn vây họ vào giữa.
Lâu Nguyệt Đồng lại không hề nóng nảy, cười trào phúng: “ Người bình thường? Có lòng nhưng không đủ lực?”
“ Thật hổ thẹn.” Tư thái của Trình Tử Xuyên rất bình tĩnh, không nhanh không chậm đáp, “ Cái đó tùy lúc thôi.”
Lâu Nguyệt Đồng: “ Mặc dù ngươi mù, ta vẫn muốn đánh ngươi.”
“ Xem ra
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhat-ky-thuan-duong-nghiet-do/12671/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.