Ngày xuân như gấm,sắc cây xanh mượt, phía sau ngọn núi, dọc theo dòng sông, hoa dại nở đầy rực rỡ. Giữa đám cỏ xanh là một thân cây cao vút tận trời, cành lá xumxuê, “con cháu” đầy đàn tựa như cái ô che nắng, tuy mang hơi thở cổ kính nhưng cành lá lại xanh tươi như mới.
Trên sườn núi, một đámthiếu niên lớn nhỏ đều có đang đẩy một cậu bé tuổi còn nhỏ, một ngườicòn hùng hùng hổ hổ trào phúng: “ Đừng tưởng rằng có tên trong gia phảhọ Trình thì sẽ là người của Trình gia. Chỉ là được bá phụ nhặt từ trênđường về mà thôi, ngươi có tư cách gì so tài với Diệu đệ? Nói cho ngươibiết, về sau cẩn thận một chút cho ta, nếu không ta gặp ngươi một lầnđánh một lần!”
Đứa bé kia ước chừng mới chỉ năm sáu tuổi, đầu tóc bị đẩy nên rối tung, quần áo cũng dính đầy bụi bặm, cậu ngồi dưới đất,không nói lời nào.
Không biết là ai đẩy mạnh một cái, thân thểcậu bé ngửa ra sau, trực tiếp lăn xuống sườn núi, ngất đi dưới gốc cây,không bò dậy nổi.
Vài tên thiếu niên kia bị dọa cho hết hồn, một người cả kinh nói: “ Sẽ không ngã chết chứ?”
“ Ngã chết là tốt nhất!”
“ Nghe nói bá phụ rất thương yêu hắn, vạn nhất xảy ra chuyện gì ... Hay là, chúng ta đi nhanh đi.”
Chờ cho bọn họ tốp năm tốp ba chạy hết, đứa trẻ dưới gốc cây mới động đậyđứng lên, dựa vào thân cây đại thụ từ từ phủi bụi trên y phục.
Không khí bỗng dao động, cây đại thụ mà cậu bé đang dựa vào kia
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhat-ky-thuan-duong-nghiet-do/12667/chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.