Chương trước
Chương sau
Tề Kha Hàn thừa nhận mình tìm Mạnh Triều Nhân không phải ý tưởng bất chợt mà đã dự tính từ lâu.

Dạo này hắn tìm hiểu rất nhiều kiến ​​thức về tình dục, tầm mắt được mở mang hẳn ra, còn bỏ tiền mua mấy thứ "đạo cụ".

Mạnh Triều Nhân hết sức tò mò, khi nhìn vào ngăn kéo của hắn thì nhịn không được trầm trồ.

"Đừng sờ lung tung." Tề Kha Hàn túm lấy bàn tay ngo ngoe muốn động của cậu rồi nhíu mày nói, "Cầm lên thì phải dùng đấy."

Nói xong hắn nghĩ ngợi giây lát, cảm thấy câu này không ngăn được Mạnh Triều Nhân, biết đâu cậu lại hớn hở sờ hết mọi thứ......

Thế là hắn đổi giọng: "Sờ lung tung thì không cho cậu dùng nữa đâu."

Mạnh Triều Nhân ngẩng đầu nhếch môi nhìn hắn chằm chằm rồi hậm hực thu tay lại.

Tề Kha Hàn ngồi trên giường vẫy tay như đang gọi chó con, gọi Mạnh Triều Nhân tới ngồi xổm trước mặt mình: "Tới sờ tôi này."

Mạnh Triều Nhân ngồi xổm giữa hai chân hắn ngoan ngoãn sờ vật đã cương lên một nửa của hắn qua lớp quần lót, còn ân cần xích mặt lại gần.

Tựa như chỉ cần hắn ra lệnh thì thiếu niên sẽ chẳng chút do dự liếm lên.

"Này...... Trước đây cậu đã làm cho người khác bao giờ chưa?" Tề Kha Hàn kéo tóc Mạnh Triều Nhân, cúi người nhìn vào đôi mắt đen sáng ngời ẩn sau tóc dài của cậu.

Chuyện này quá thuận lợi khiến hắn đột nhiên có cảm giác không chân thực lắm.

Mạnh Triều Nhân lắc đầu nói nhỏ với hắn: "Nếu cảm thấy tôi làm không tốt thì cậu cứ mắng tôi đi."

Tề Kha Hàn cảm thấy ngữ khí rụt rè của Mạnh Triều Nhân khá đáng yêu, hắn tì khuỷu tay lên đầu gối, nhịn không được gãi cằm cậu.

Mạnh Triều Nhân không cự tuyệt hắn vuốt ve mà híp mắt gối đầu lên đùi hắn, còn định thè lưỡi ra liếm ngón tay hắn.

Thật giống chó con.

Nhìn một hồi, Tề Kha Hàn thuận thế luồn ngón tay vào đôi môi hé mở của Mạnh Triều Nhân, nắm đầu lưỡi nóng ướt của cậu chơi đùa rồi cọ ngón tay vào răng nanh hơi nhọn.

Khi định thần lại thì hắn đã cúi người ngậm lấy bờ môi Mạnh Triều Nhân, vụng về cắn đầu lưỡi đối phương mút vào.

Nóng ướt, ngọt ngào...... Mạnh Triều Nhân đã ăn kẹo trước khi đến tìm hắn sao?

Mạnh Triều Nhân không biết cách lấy hơi nên bị hắn hôn làm khuôn mặt nóng bừng, nhịn không được níu chặt tay áo hắn nhưng vẫn cố gắng đón nhận hắn.

Đầu lưỡi hai người vụng về quấn lấy nhau, trao đổi nước bọt trong miệng.

Tề Kha Hàn say sưa hôn thật lâu, khi mở mắt ra thì thấy khuôn mặt Mạnh Triều Nhân đỏ bừng như quả táo chín, có vẻ thở không ra hơi.

Tim hắn mềm nhũn, muốn để cậu nghỉ ngơi một lát.

Nhưng Mạnh Triều Nhân không cho hắn nghỉ mà hầm hừ bám vai hắn trèo lên, thậm chí còn đè nghiến hắn xuống giường.

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.