Màn đêm buông xuống nhanh chóng vào những ngày lạnh lẽo, Minh Dạ từ trong xe hơi khom người bước ra, hắn đứng thẳng người lên hướng tài xế gật đầu một cái. Tài xế Vương cũng có lễ hướng hắn gật đầu sau đó mới quay về xe đánh tay lái lái xe đi.
Tuyết hôm nay không rơi nhiều như mọi ngày chỉ nhè nhẹ từng bông tuyết đáp xuống, nghịch ngợm vươn lại trên vai và đầu tóc của nam nhân. Tuy tiết trời vẫn còn lạnh đến người khác phải đánh rùng mình liên tục, nhưng tay nam nhân lại ấm áp vô cùng.
Cẩn Ninh trộm liếc nhìn xuống bàn tay to rộng của quản gia đang bao bọc lấy bàn tay của mình, khoé miệng bất giác hơi cong lên, không hiểu vì sao... Không chỉ tay ấm mà trong tim của cậu cũng chảy qua một dòng nước ấm. Này hơi ấm là thứ lần đầu tiên cậu cảm nhận được, sẽ không giống những lúc lo sợ bị chết rét ngoài đường hay phải ngủ trên những tấm bìa carton cứng ngắt...
" Chào mừng thiếu gia về nhà! "
Hai bên đều có nữ hầu gái đứng xếp một hàng dài, khoảnh khắc cửa vừa mở ra thì tất cả đều đồng loạt cúi đầu hô lên. Cẩn Ninh đang chìm đắm trong cái nắm tay đầy cõi lòng kia cũng bị doạ cho hơi giật nảy người lên, cậu theo phản xạ cảnh giác nhìn quanh thấy rất nhiều người đều cúi đầu trước mình lại chuyển thành rụt rè sợ hãi, giống chú chim nhỏ nép vào quản gia bên cạnh.
" Thiếu gia đừng sợ, bọn họ đều là tôi tớ đến chào
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhat-ky-thu-thap-gia-tri-hac-hoa-cua-vai-ac/2668665/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.