Chương trước
Chương sau
Bạch Ly lấy cây đũa chọt chọt vào thấy phần thịt bí đỏ đã chín rụt thì hài lòng gật gật đầu. Mà phần thịt quả đã chín đương nhiên phần gạo cũng đã chín nốt. Từng viên gạo bóng bẩy to mọng vô cùng đặc biệt nổi trên lớp thịt quả màu vàng cam, trông ngon mắt quá đỗi.

Kết quả thật sự là vượt quá kỳ vọng của Bạch Ly khiến cậu vô cùng phấn khởi.

Dù sao đây cũng là lần đầu tiên cậu nấu mà.

"Hổ, anh nhấc xuống giùm em đi"

Bạch Ly kéo kéo tay thú nhân.

Baron cứ thế dùng tay không bưng cả trái bí xuống, đặt trên tảng đá mà ban nảy hắn dùng để băm thịt. (39)

Vậy mà tay hắn chẳng hề đỏ lên tí nào.

Thế mới thấy thú nhân da dày thịt béo cỡ nào.

Thế nhưng Bạch Ly vẫn nắm tay hắn xem xét một hồi, mãi đến khi xác định không có sao mới lườm hắn một cái vừa răn dạy: "Lần sau không cho làm vậy." (5)

Đối với Baron cái trừng mắt kia chỉ có vô cùng đáng yêu chứ chẳng có tí lực sát thương nào, lại đốn ngã tim hắn nên hắn rất nể mặt ngoan ngoãn thuận theo.

Bạn đời nói gì cũng là nhất chứ chưa nói còn là đang quan tâm mình, Baron muốn còn không hết. (2)

Sau khi răn dạy chồng xong rồi Bạch Ly mới quay lại với nồi bí đỏ của cậu.

"Ăn được rồi sao?"

Jan gấp không đợi được xúm lại hỏi.

"Ăn được rồi."

Bạch Ly gật đầu, để Lealia đem lại đây mấy cái lá cây đã hái sẵn rồi rửa sạch sẽ trước đó.

"Để anh cầm"

Baron giành trước cầm lấy một cái lá, đặt nó trong lòng bàn tay dày rộng của mình.

Bạch Ly ngẩng mặt lên nhìn hắn một cái, sau đó im lặng nhận mệnh xới một giá cơm với cả bí đỏ chín nhừ bỏ vào cái lá. Cậu để Baron đưa cho Jan vừa đưa đũa cho hắn: " Ăn thử đi"

Jan lập tức nhận lấy, gấp không đợi được và vào miệng, cũng không biết nóng là gì.

"Ui ngon quá!"

Jan vừa ăn vừa tấm tắc: "Sao trước đây ta lại không thấy bí đỏ ăn ngon vậy nh"

Bạch Ly nghe chỉ cười chứ không bình phẩm. Đặng cậu nói: "Có chén không?"



"Chén?"

Jan vô thức hỏi lại.

"Để đựng cháo"

Bạch Ly dứt khoát nói, vừa chỉ nồi cháo bên chỗ Lia.

"Đợi chút."

Jan vừa nói vừa như cơn gió chạy như bay vào lều trại. Trong lúc đó cũng không buông phần cơm bí đỏ trên tay xuống. (3)

Bạch Ly cười cười, trong lúc chờ đợi hắn quay lại cậu lại múc cơm bí đỏ cho mấy người Lealia ăn thử.

Mặc dù đã ăn qua cơm tấm rồi nhưng họ vẫn cảm thấy sự khác biệt ở đây không phải nhỏ bình thường.

Lại nói mấy hôm nay bởi vì gạo tấm có quá nhiều nên Bạch Ly vẫn chưa có dùng đến gạo thành phẩm này. Mặc dù gạo tấm ăn vẫn thỏa mãn sự mới mẻ nhưng so ra vẫn không bằng hạt gạo thành phẩm, chất gạo lại là cực phẩm này.

" Thứ này ngon hơn thứ chúng ta ăn mấy hôm nay."

Lia lập tức cho ra đánh giá vô cùng chân thực súc tích.

Bạch Ly gật gù: " Thứ kia chỉ là sản phẩm bị lỗi, đương nhiên sẽ không ngon bằng rồi. Cơ mà vẫn ăn được, không thể lãng phí"

"Ừm im"

Lia gật đầu lia lịa tán đồng.

Jan đi cũng không lâu, rất nhanh hắn đã trở lại với ba bốn cái chén to.

Chắc là đã nghĩ đến việc họ cũng sẽ dùng nên không chỉ lấy một cái. Cơ bản là hắn không nghĩ bản thân có thể độc chiếm nguyên cái nồi, vì dù sao đây cũng là đồ của nhóm Bạch Ly. Họ chỉ là muốn cho hắn xem thôi, còn sau này muốn ăn thì tự bọn hắn nấu.

Bạch Ly rất hài lòng với cách làm của Jan nên vô cùng khẳng khái múc cho hắn một chén cháo to với thật nhiều thịt bằm.

Jan cứ thế đem nguyên bát cháo đưa lên miệng, cũng chẳng ngại nóng mà tu ừng ực trước ánh mắt cạn lời của Bạch Ly.

"Ăn ngon!"

Vừa nhấp một ngụm cháo đôi mắt hắn đã sáng rực lên.

Chỉ thấy hắn cứ tu mãi, không thấy nhai, Bạch Ly còn đinh ninh liệu có phải hắn đem thịt bằm đều nuốt xuống như cháo luôn không. Cơ mà chuyện này Bạch Ly cũng không quan tâm được nên chỉ đành thôi.

Ngay thời điểm đó cũng đã có thú nhân đang vây xem xung quanh tiến lên hỏi chuyện thu hút sự chú ý của Bạch Ly về.



"Xin hỏi... Có thể cho ta thử một chút không? Thứ này là gì vậy?"

Bạch Ly nghe tiếng nhìn lại liền thấy một á thú nhất dáng dấp thon dài thân

hình uyển chuyển với một đôi tai mèo và một cái đuôi mèo đang không ngừng phẩy động.

Trong khoảnh khắc nhìn thấy đối phương, đầu óc Bạch Ly thoáng chốc trở nên nhanh nhạy khác thường, cậu lập tức đáp: "Đương nhiên là được."

Sau đó cậu liền múc cho á thú nhân Mèo tộc kia một chén cháo.

Đúng vậy, đối phương đúng là tộc nhân của Mèo tộc. Mà Bạch Ly vốn còn định đến chỗ bọn họ đổi bột hoa thông bằng gạo, lúc này thấy họ vô tình bị hấp dẫn tới, Bạch Ly đương nhiên không bỏ qua cơ hội này, sẵn tiện quảng cáo một chút gạo ăn thế nào, đỡ mắc công cậu phải làm lại một lần.

Bạch Ly đối với gạo vô cùng có lòng tin nó sẽ chiếm được ưa thích của chúng thú nhân, bởi vì cậu thích chúng. Cậu cảm thấy một thứ mà có dấu ấn vô cùng khắc sâu đối với cậu cũng như chủng tộc nhà cậu như vậy nên được phổ biến rộng rãi để cho tất cả mọi người đều được nếm thử. Giống như khi đem tất cả những thứ này truyền lại cho đời sau, người kia cũng đã có ước nguyện như vậy, cho nên Bạch Ly chưa từng nghĩ giấu riêng cho mình. (3)

Quả nhiên á thú nhân Mèo tộc kia vừa nếm thử cháo gạo xong liền tỏ ra vô cùng hứng thú với gạo, không hề câu nệ lập tức hỏi: " Thứ này của ngươi có thể đổi không? Nếu được thì ta muốn đổi một ít"

Bạch Ly chẳng chút nề hà đáp ngay: "Được chứ. Ta muốn đổi bột hoa thông ở chỗ các ngươi."

"Ngươi muốn lấy thứ này đổi bột hoa thông?"

Á thú nhân Mèo tộc có chút ngạc nhiên lập lại, nhưng rất nhanh đã sảng khoái nói: " Thế ngươi muốn đổi bao nhiêu? Ta muốn đổi thứ này của ngươi nhiều một chút!"

"Có thể, đồng thời ta cũng có thể cho ngươi hạt giống cùng với chỉ cho ngươi cách trồng"

Bạch Ly đáp.

Á thú nhân Mèo tộc nghe xong thì kinh hỉ vô cùng, không nói hai lời liền mời bọn họ về chỗ ở của Mèo tộc để thương lượng chuyện trao đổi. (3)

Bạch Ly để cậu ta đợi một chút rồi đi tìm Jan bàn giao cho xong cuộc trao đổi giữa họ.

Cuối cùng là Bạch Ly dùng năm ký gạo đổi mấy quả bí đỏ của tộc Rắn, bởi vì đã nghe Bạch Ly nói chuyện với á thú nhân Mèo tộc nên Jan cũng muốn đổi cách gieo trồng gạo. Thế là Bạch Ly dùng một ký gạo đổi thành một ký thóc đưa cho Jan, lại để hắn đi theo họ trở lại chỗ của Mèo tộc cùng nhau nghe cách trồng lúa luôn.

Cứ như vậy Bạch Ly đã dùng cách đó để đem ra gần ba chục ký gạo để đổi hết số nhu yếu phẩm mà họ cần.

Một đám người đại công cáo thành mà kéo nhau trở về, chuẩn bị bữa tiệc đêm ở quảng trường bộ lạc.

'Bọn anh đi săn"

Baron lưu luyến không rời để lại bạn đời bé bỏng của mình với đám á thú nhân đang loay hoay xung quanh quảng trường. Trước khi đi còn không quên ôm ôm hôn hôn khiến người ta gato vô cùng mà không nói được gì.

"Ừm, anh đi đi. Nhớ bắt cho em mấy con Cục Cục"

Đáng nói nhất là Lealia chưa từng nghĩ khuê mật nhà mình nhìn vậy đó mà sau khi có bạn đời liền trở nên buồn nôn như vậy. Thú nhân hôn hôn cậu cũng hôn lại, trông còn ngấy hơn cả ai.

Nếu không phải Bạch Ly dung túng hưởng ứng theo thì làm gì có chuyện để nói chứ!
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.