Chương trước
Chương sau
Baron cũng suýt bị lừa.

May mắn hắn không phải người ngây thơ.

Baron chỉ khựng lại một chút đã hiểu được vấn đề.

Đối với bạn đời nhà mình mặc dù người thì nhỏ nhưng hành vi cùng suy nghĩ kỳ lạ vô cùng nhiều, lâu lâu còn cho hắn rất nhiều kinh hỉ Baron không chỉ không có không thích, ngược lại còn cảm thấy như đã nhặt được kho báu.

Nhưng hắn chỉ cười cười rồi thuận theo cậu, trước tiên đặt chuyện đó qua một bên. 2°

Cậu muốn đất, hắn đào về cho cậu.

Để cậu đứng qua một bên, Baron biến về nguyên hình.

Hình thú to lớn quả thật quá tiện lợi.

Một mảnh đất kia nếu để Bạch Ly tự mình đào rồi mang đủ số lượng mình cần về chắc phải mất rất nhiều thời gian nhưng vào tay thú nhân thì liền hoàn thành trong một nốt nhạc.

Bạch Ly vừa hâm mộ thân thể tráng kiện của hổ bự, lại không nhịn được động tay động chân sờ sờ mông hổ.

Thân hình to lớn của hổ ta khựng lại trong thoáng chốc bị bạn đời sờ mông.

Cái tay nhỏ kia vẫn không hề dời đi.

Mắt hồ khẽ liếc ra phía sau, dừng lại trên khuôn mặt thánh thiện của bạn đời.

...Ở, không có tí xấu hồ nào luôn.

Trong cổ họng hắn khẽ vang lên tiếng khùng khục như đang cười. Sau đó hắn tiếp tục dùng móng trước đào đất, mặc kệ nắm lông nhỏ nhà hắn muốn sờ bao nhiêu thì sờ. Trong lúc đó hắn còn đong đưa cái đuôi xù xù quẹo qua eo cậu.

Bạch Ly chụp lấy cái đuôi, nắm trong tay nhéo nhéo, chơi quên trời quên đất. 5

Cơ mà hậu quả của việc xen vào lúc hổ bự đang đào đất chính là một thân trắng tinh của Bạch Ly cũng bị bụi đất um tùm vấy bẩn.

Ủa mà đâu có sao. Xong việc hổ ta sẽ nấu nước tắm cho chuột ta, có khi chuột ta còn chẳng cần phải động tay động chân đã lại trở nên sạch sẽ thơm tho.



Này suy nghĩ... Ai dám nghĩ Bạch Ly trước kia là một thú nhân độc lập chính chắn chứ.

Có mà lừa đảo cả.

Sau khi nhìn thấy số đất Baron đào đã đủ dùng, Bạch Ly để hắn ngừng lại, hốt đất vào gùi mang về.

Cơ mà một cái gùi của họ không đủ dùng.

"Anh mang em về lấy thêm một cái nữa rồi quay lại đem đi cùng."

Baron vừa nói vừa biến thành hổ bự, thấp eo đợi bạn đời nhỏ bé của mình trèo lên.

Bạch Ly không hề cảm thấy điều này phiền toái, cậu vô cùng hứng chí dùng cả tay lẫn chân trèo lên. 6°

Dán người lên bộ lông mềm cũng không có mùi hôi như cậu vẫn thường ngửi thấy trên người đám thú nhân trong bộ lạc, Bạch Ly thỏả mãn than thở một tiếng vừa không ngừng vuốt vuốt phần lông ngay cổ hồ.

8'

Mỗi thú nhân đều dành cho bạn đời mình một đặc quyền mà không ai có thể giành lấy. Mặc dù đã quen nhau được hai ngày nhưng Bạch Ly chỉ mới lần đầu ngồi trên lưng thú nhân nhà mình, cũng mới có những hành vi gần gũi với hẳn như vậy.

(4')

Người ta nói chứ, có những chuyện càng làm càng nghiện.

Cái sự cao lớn vĩ ngạn oai hùng bể nghễ lại không mất sự dẻo dai cùng sự uyển chuyển của Baron có thể nói là vô cùng hợp ý Bạch Ly. Một khi cậu đã nhận định cái gì rồi liền buông thả cho bản thân đi yêu thích thứ đó không lối về.

"Nhanh nula di Baron!"

Ở trên lưng hổ, nắm lông nhỏ Bạch Ly hứng khởi cười vui vẻ, cứ như được giải phong ấn chỉ huy thú nhân chạy nhanh lền.

Trong cổ họng hổ bự khẽ vang lên tiếng cười khùng khục, nhưng cũng thật thuận theo cậu, tăng nhanh tốc độ của mình.

Dù là vậy nó vẫn đủ ổn định cho bạn đời của hắn ngồi an vị trên lưng mình.



Khẽ liếc mắt nhìn khuôn mặt trắng nõn bởi vì phấn khởi mà hơi ửng đỏ, đuôi mắt cong cong như vầng trăng khuyết tuyệt đẹp của cậu, Baron cảm thấy có thể chạy như vậy cả đời cũng không biết mệt mỏi.

Bởi vì chạy quá nhanh nên không tránh khỏi dáy lên một trận bụi mù khi phanh gấp lại trước cửa nhà.

Bạch Ly bởi vì phản lực lúc hắn giảm tốc độ mà nằm bẹp trên lưng hổ. Thế nhưng nụ cười trên môi cậu vẫn thật tươi, không hề giảm đi chút nào. C"

Lúc họ về mấy người Lealia đều đã trở lại đây hết rồi.

Lúc này người thì đang chơi... Tuốt lúa, người thì đang đào đất.

Lealia nhìn thấy họ thì ngừng lại động tác trên tay, nhưng ánh mắt nhìn họ lúc thấy họ tay không mà về, còn có vẻ hào hứng trên mặt khuê mật nhà mình có hơi khó ở, giọng cũng hơi chua: "Đừng nói nãy giờ hai người ra ngoài chỉ để chạy mấy vòng dạo chơi thôi nha."

Bạch Ly không để ý giọng điệu chua lòm của cậu ta, từ trên người hồ bự tuột xuống, chạy vào nhà lấy thêm một cái gùi rồi chạy ra.

Lúc trèo lên lưng hổ bự lại cậu còn không quên nói với Lealia: "Sau khi ngươi tuốt hết hạt lúa xuống thì tìm chỗ thật nắng để phơi đi nha."

Lealia còn chưa kịp đáp lại thì người đã chạy mất bóng.

Cậu ta không nhịn được bĩu môi xì một tiếng.

Nhưng Lia ngồi bên cạnh lại không nhìn thấy sự ghen ghét trong mắt Lealia.

Ở chung với nhau một lúc cũng đã nói với nhau dăm ba câu, Lia vô cùng lạc quan cảm thấy sự thân thuộc giữa họ đã đủ, không nhịn được hỏi: "Hai người là bạn rất thân nhỉ."

Lealia hơi liếc nhìn cậu ta, sau đó bâng quơ gật đầu.

Thái độ rất thờ ơ, ai không biết lại tưởng mối quan hệ của họ chẳng ra gì. Thật ra nó còn có một tầng ý nghĩa khác, đó là họ đã thân đến mức không cần dùng từ thân để hình dung cho mối quan hệ này nữa. Còn cảm thấy nó quá dư thừa, không đáng nhắc tới.

Lia không hoài nghi vớ vẩn. Thấy Lealia chịu tiếp chuyện với mình liền lập tức xông tới: "Cơ mà sao thú nhân hổ tộc kia lại chọn một thú nhân như Bạch Ly."

"Ta không có ý gì đâu."

Thấy Lealia nhìn mình bằng ánh mắt sắc bén, Lia lập tức giải thích: "Vấn đề là ta cảm thấy nếu phải chọn một người, anh ta nên chọn á thú nhần trước." @

Đại loại là á thú nhân như Lealia mới đúng.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.