Trong khi Bạch Ly vẫn điểm nhiên tập trung mọi sự chú ý đi cảm nhận cảm giác trong miệng do hạt "lúa" kia mang lại.
Cảm giác đầu tiên của Bạch Ly đối với nó là, cậu thích mùi vị này.
Có một loại ý nghĩ muốn biến về nguyên hình rồi dùng nó mài răng. 6°
May mà cậu kiềm chế được... Khụ.
"Ăn được."
Cậu nhảy lớp vỏ ngoài không nhai được ra rồi ngẩng đầu nhìn Baron. Cái người đang trừng mắt hổ lên nhìn cậu.
Bộp!
Sau đó được ăn ngay một cái cốc vào đầu.
Bạch Ly ôm trán nhìn thú nhân. Mặc dù trên mặt không có biểu tình tủi thân hay oán trách nào nhưng đôi mắt sáng trong ngây thơ kia càng có khả năng tác động đến trái tim người ta hơi.
Baron tự nói mình không có dùng lực, trong tầm lại dầng lên cảm xúc áy náy dùng bàn tay lớn xoa xoa đầu cậu, giọng điệu mềm nhẹ lại vẫn không thiếu đanh thép nói: "Lần sau không cho làm vậy nữa."
Bạch Ly ngược lại không có chống cự, gật đầu.
Trong lúc hai người đang tương tác, Lealia ở bên cạnh sau khi nghe thấy hai chữ "ăn được" của Bạch Ly đã tiếp tục động tác thả hạt "lúa" vào miệng.
Nhưng cậu chàng cũng rất nhanh đã phì ra. B°
"Phi phi!"
Lealia phun phì phì một trận rồi la lên: "'Làm sao mà ngươi ăn được vậy hả?"
Mấy người đồng thời quay lại nhìn Bạch Ly, kể cả Baron. Người vừa mới không chút điều kiện liền tin tưởng vào phán đoán của bạn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhat-ky-thu-cung-p4-lam-a-thu-nhan-co-gi-khong-tot/3651222/chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.