"Cơ mà các người có phát hiện gì mới ở đó ư?"
"Là có phát hiện."
So với Ivol, biểu hiện của Lealia vẫn vô cùng bình tĩnh, không có đặc biệt chú ý anh bạn thuộc tộc Hổ Đại lớn lên cũng đẹp trai cao to hôi đen này. Nhưng cũng không có nghĩ giành công của Bạch Ly mà chỉ vào cậu nói: "Là Bạch Ly có phát hiện."
"Nếu giờ hai người rảnh thì theo chúng ta đến đó đi."
Hắn sắp gấp không đợi được muốn đi tìm hiểu về giống cây mới này rồi.
"Khu vực đó mặc dù chúng ta chưa thăm dò qua nhưng nó gần bộ lạc. Chúng ta xác định nó không có nguy hiểm gì quá lớn…”
"Khu vực đó mặc dù chúng ta chưa thăm dò qua nhưng nó gần bộ lạc. Chúng ta xác định nó không có nguy hiểm
gi qua lon.…"
Baron nói đến đây thì hơi ngừng, nhìn Ivol: "Ngươi về tìm thêm một người rồi chạy đến đó hội hợp cùng chúng ta."
"Được rồi."
Ivoi ứng một tiếng rồi chạy đi luôn.
Còn Baron thì mang theo hai người Bạch Ly quay lại đường cũ.
Bọn họ không mất bao lâu đã đến được vị trí hai người Bạch Ly từng đứng.
Từ chỗ đó có thể nhìn thấy một mảnh cánh đồng vàng óng, khung cảnh quả thật rất tuyệt vời.
Chỉ thấy Bạch Ly nhìn chằm chằm cánh đồng kia, muốn chảy nước miếng.
Kỳ lạ ta? Sao mình lại có cảm giác rất thích thứ kia?
Mặc dù có một phần lớn nguyên nhân là do tiếng nói từ sâu trong đầu, nhưng mà
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhat-ky-thu-cung-p4-lam-a-thu-nhan-co-gi-khong-tot/3651220/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.