Chương trước
Chương sau
Đối với suy nghĩ trong lòng Lealia, Bạch Ly không biết. Cậu đang nghĩ cho dù không tìm được manh mối thật cũng chẳng sao, cậu cũng không thể vì vậy mà chết được.

Cứ như thế, ba người với ba tâm tình không giống nhau, rất nhanh đã đến được chỗ ở của tế ti Dai.

Ông giống như đã đoán được họ sẽ tới vậy. Lúc ba người bước vào chỗ ở của ông đã thấy trên bàn đá trước mặt ông bày ra rất nhiều tấm gỗ có độ dầy ba phân, dài khoảng một mét, rộng ba mươi centimet. Gỗ có màu nâu đen, trải qua bao nhiêu năm tháng vẫn không hề có chút hư hại, còn khẽ toát ra một loại mùi hương thấm nhuần ruột gan.

Đây đính thực là những bản ghi chép của bộ lạc Hổ Đại trong suốt ba ngàn năm qua.

Chúng được lưu giữ bằng hình vẽ.

Vào thời điểm trong đầu có ý định muốn lưu lại lịch sử của Thế Thú, Bạch Kỳ Thư tự nói mình chỉ là một tiểu chuột tinh bé nhỏ, không đủ khả năng truyền lại chữ viết của thời hiện đại cho người của Thế Thú cũng như phương pháp làm giấy, cuối cùng cậu chỉ có thể học cách của cổ nhân, nhưng thay vì khắc trên đá, cậu lại để cho thú nhân Thế Thú khắc lịch sử lên gỗ.

Đừng nhìn những bản ghi chép này dày nặng như thế mà cho rằng nó vừa thô vừa khó gìn giữ. Bởi với sức lực cực đại của thú nhân, tất cả đều trở nên đơn giản.

Vì để giữ cho nó được tồn tại lâu hơn, Bạch Kỳ Thư còn để cho thú nhân dùng nhựa thông bôi lên mặt gỗ sau khi khắc xong. Chính vì vậy những bản ghi chép này đều rất rõ ràng, không hề có dấu hiệu bị phai mờ.

"Đến rồi thì đều ngồi đi."

Đối với khuôn mặt lạ lẫm là Baron, tế ti Dai chỉ nhìn hắn với một cái ánh mắt hiền từ rồi hướng về "hai" á thú nhân ý bảo.

Lealia đương nhiên không hề khách khí với ông. Á thú nhân chạy đến ngồi chen chút với ông, ríu rít: "Ông Dai vậy mà đoán được bọn cháu sẽ đến!"

Tế ti Dai hiền từ xoa đầu cậu chàng, đặng lại nhìn Bạch Ly vừa ngồi xuống cùng thú nhân cao lớn nói: "Những ghi chép này ta đã xem qua hết rồi."

Lời này của ông khiến Lealia đang líu ríu đều im lặng lại.



Bạch Ly im lặng nhìn ông, đợi ông nói tiếp.

Cậu biết ông chưa có nói xong.

Quả nhiên sau đó tế ti Dai liền nói: "Có thể nói ghi chép của Hổ Đại đủ đầy đủ, khái quát rất kỹ lịch sử của bộ lạc họ."

"Nhưng như đã nói, đó chỉ là lịch sử của họ."

Bạch Ly lập tức hiểu được ý ông.

"Dù vậy cũng xem như là có chút thu hoạch."

Lealia gấp không đợi được chen vào: "Là gì vậy ông Dai?"

Bạch Ly cũng nhìn ông.

Baron đồng dạng cũng bị ông gợi lên hứng thú.

Đến lúc này hắn không thể nào không biết mục đích của hai người Bạch Ly khi muốn tìm ghi chép của tộc mình. Bản thân hắn không thể không thừa nhận chính mình cũng tò mò về thân thế bạn đời tương lai của mình.

Tế ti Dai không nhanh không chậm đẩy mấy tấm gỗ ra, lật đến một tấm gỗ trông cũ kỷ nhất trong số đó ra bày trước mặt Bạch Ly.

Lealia vốn đang ngồi ở đối diện Bạch Ly lập tức nhảy dựng lên, chạy đến bên cạnh cậu chen chúc nhau cùng xem.

Hai người Bạch Ly và Baron cũng không ngoại lệ dúi đầu lại gần.

Tế ti Dai vừa chỉ vào hình vẽ vừa nói: "Có thể nói bắt nguồn của việc ghi chép lại truyền thuyền lịch sử là từ bộ lạc Chim Đại, mà thời điểm đó bộ lạc Chim Đại đích thực đã đem đến sự thay đổi lớn cho Thế Thú, cho nên thời gian đó hầu hết các bộ lạc đều có ghi chép về họ."



Ông tận tình chỉ lần lượt từ giai đoạn trên tấm gỗ chứ không chọt ngang, vừa giải thích cho họ.

Trên bản ghi chép đầu tiên là hình ảnh một con chim rất lớn. Mặc dù hình vẽ đơn giản nhưng ai cũng nhìn ra nó đại diện cho thú nhân tộc Chim Đại.

"Đây là vị tộc trưởng truyền kỳ của bộ lạc Chim Đại lúc đó."

Không hiểu sao khoảnh khắc nhìn thấy con chim lớn chỉ nhìn được hình dạng chứ không thể nhìn thấy màu sắc kia, Bạch Ly có một loại cảm giác thân thiết khó hiểu. Rồi ở đâu đó sâu trong đáy lòng cậu có một thứ gì đó không tiếng động khẽ trồi lên.

"Bên cạnh ông ta là á thú nhân bạn đời của ông."

Bạch Ly bất chợt ôm lấy trái tim, hai mắt đăm đăm nhìn vào hình người như que tăm trên tấm gỗ, khó lòng đè nén cảm xúc đang cuộn trào khó hiểu trong lòng.

Động tác của cậu vào thời điểm này tính ra lại không nổi bật, bởi vì Lealia ở bên cạnh cậu cũng có hành động giống vậy, mà so với cậu á thú nhân này còn kích động hơn. Bởi vì đồng dạng là á thú nhân, người Lealia tôn sùng không phải là vị tộc trưởng kia mà là bạn đời của ông ấy, người nên nói là đã có đóng góp cực đại cho Thế Thú. Chỉ có Baron vốn luôn đặt một nửa sự chú ý cho cậu vô tình phát giác ra.

Baron nhìn cậu, nhưng cũng chỉ nhìn thôi chứ không hề mở miệng.

Nhất thời sự chú ý của hắn đã không nằm trên tấm gỗ kia nhiều nữa.

Dù sao những thứ đó hắn cũng đã từng xem rồi.

Cho dù bây giờ xem lại cảm giác không hề giống trước. Bởi vì người bên cạnh, một phần lịch sử truyền kỳ kia bất giác như muốn tràn ra ngoài, phủ lên bọn họ một lớp màu sắc huyền bí.

Chỉ là trọng điểm mà tế ti Dai muốn nói không phải ở đôi bạn lữ của tộc trưởng tộc Chim Đại.

"Hầu hết mọi người đều biết vị á thú nhân kia và tộc trưởng tộc Chim Đại đã cống hiến rất nhiều cho Thế Thú, từ làm muối cho đến trồng trọt, dựng nhà, mở rộng giao lưu giữa các bộ lạc trên đại lục thú nhân. Nhưng ít người biết đóng góp lớn nhất của họ là..."
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.