Một con hổ trắng vằn đen bự khá giống loài hổ Bengal nhưng lại bự gấp mấy lần thu mình trên một cái cây vậy mà không kinh động đến một cái lá... Này cũng do cây ở Thế Thú rất bự, tỉ lệ thuận với thú hình của thú nhân nên mới tạo ra được hiệu quả này đi. Nếu không cây nào chịu nổi hắn.
Cũng chẳng trách Bạch Ly không phát hiện ra hắn.
Baron cứ thế nằm dài trên cái cây đó, một vị trí quá đỗi chuẩn xác, giúp hắn có thể quan sát hết một phạm vi không nhỏ xung quanh đây mà không cần phải đổi chỗ, tránh bại lộ mình rồi cứ vậy quang minh chính đại rình mò con chuột nhỏ nào đó.
Con chuột nhỏ Bạch Ly không hề cảm nhận được chút nguy hiểm gì, nhanh chóng đào được một bụi gừng trong lùm cây.
Trong lúc đào đất không tránh khỏi bùn đất làm vấy bẩn chính mình.
Một thân trắng trẻo sạch sẽ liền trở nên luộm thuộm.
Điều này khiến chuột ta đối với dòng suối kế bên càng thêm khát vọng khó bỏ.
Rất muốn xuống nước.
Baron giống như bị ảo giác đọc được dòng chữ này trong đôi mắt xinh đẹp của cậu, một mặt khó hiểu, một mặt lại không nén được nội tâm ngứa ngáy muốn nựng nựng một trận.
Em ấy hình như rất thích nước.
Baron bừng tĩnh đại ngộ thấm được chân kinh... Chân lý, hắn vẫn cảm thấy rất kỳ lạ. Không nghĩ tới lại có một tiểu thú nhân thích nước như vậy.
Cũng không vấn đề gì. Sau này hắn có thể cho cậu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhat-ky-thu-cung-p4-lam-a-thu-nhan-co-gi-khong-tot/3650813/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.