Phương Thần không biết thì thôi, biết rồi hắn sẽ không vô lý cho rằng Khương Sầm bá đạo. Hắn không nói rất hiểu Khương Sầm nhưng vẫn hiểu được ít nhiều. Tiểu minh tinh kia nhất định làm ra chuyện không đẹp. Bản thân hắn thật ra không hề bị vẻ bề ngoài cùng lời nói của một bên mà làm ra hành động ngu ngốc nên mới trước tiên đi tìm hiểu thử người phía sau kia là ai. Sống ở trong cái thế giới này nếu không có tâm tư sâu nặng thì đã sớm chết rồi, làm sao có thể làm được khoái hoạt như hắn chứ.
"Vậy cũng thôi đi, xem như cậu ta tự làm tự chịu. Nhưng mà Khương Sầm... Cậu thật sự là..."
"Chuyện này khiến anh khó tin đến vậy à? Hay anh đang có dự định giới thiệu đối tượng cho Khương tổng?"
Sùng Chinh ngẫm thấy thái độ của Phương Thần rất lạ thì không khỏi tỏ ra không bận tâm lắm dò hỏi. Đi theo Khương Sầm vài năm, còn trở thành tâm đắc thủ hạ, hắn vẫn biết lúc nào nên nhiều chuyện, thay ông chủ thấu đáo ẩn tình.
"Đối tượng gì... À, thật ra là có. Nhưng không biết có được tính là đối tượng hay không."
Phương Thần phản ứng lại thì không khỏi hứng thú nhìn Khương Sầm nói: "Cậu còn nhớ cô nàng Tống Thiên Kim? Trong lúc cậu đi công tác cô nàng đã về nước rồi đấy! Mấy hôm nay còn luôn đi theo tôi, bóng gió muốn tôi hẹn cậu ra gặp mặt. Cậu có muốn gặp không!?"
Hỏi rồi vẻ mặt hắn viết đầy hai chữ bát quái nhìn người đang
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhat-ky-thu-cung-iii-con-duong-song-nao-tot-bang-om-dui-kim-chu-ba-ba/2654720/chuong-87.html