Vừa nghe hắn hỏi mặt Bạch Thụy đã méo sẹo, có chút oán giận nhìn hắn. Cũng không cho người ta chút thời gian giảm sốc gì cả. Nhưng hắn đã hỏi rồi, chẳng bằng cậu nói ra luôn. Đương nhiên là sẽ không nói hết rồi: "Trác Dịch hắn bỗng nhiên lừa Sùng Minh đi, đến phòng thay đồ tìm em nói nhảm."
Bạch Thụy nhìn sắc mặt ai đó trầm ngay xuống, đến cả động tác rút caravat cũng nguy hiểm khôn lường mà không khỏi rụt đầu vào chăn, mở to đôi mắt đen tròn đáng thương nhìn hắn. Tiểu Sầm dù cách màn hình vẫn nghe ra mùi nguy hiểm lập tức nhảy thẳng đến tủ quần áo trốn đi. Dù biết người kia sẽ không bất thình lình xuất hiện ở đây nhưng bản năng sợ hắn đã ăn sâu vào yêu đan của nó, cứ là liên quan đến người kia nó sẽ trốn thật xa. Sau đó nó sẽ ở trong lòng cầu nguyện cho chủ nhân ngốc nghếch tai qua nạn khỏi.
Này là có phúc cùng hưởng có nạn tự bay đây mà!
Nhưng Bạch Thụy nào có thời gian để ý đến nó. Cậu lập tức bày ra vẻ mặt lấy lòng bán manh nhìn hắn.
"Nói nhảm?"
"Ân ân." Cái đầu sáng chói nào đó nhanh chóng gật lia lịa.
"Ở bao lâu?"
"..."
"Ở... Năm mười phút gì đó á..." Tiểu ngốc bức lí nhí đáp.
"Nói nhảm năm mười phút?" Ai đó khí lạnh tỏa khắp nơi.
"..."
"Chỉ nói nhảm?" Chữ nhảm bị hắn cắn đến mức Bạch Thụy cảm thấy nó muốn nát ra luôn rồi. Nhưng nát không phải răng mà là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhat-ky-thu-cung-iii-con-duong-song-nao-tot-bang-om-dui-kim-chu-ba-ba/2654710/chuong-93.html