"Cậu đừng nghe anh ta nói."
Trác Dịch vừa đi Sùng Minh đã không nhịn được lập tức lên tiếng khuyên giải, sợ Bạch Thụy nghĩ bậy. Dù hắn cũng không biết mình nên an ủi thế nào, chỉ vô thức thốt lên như vậy. Cho nên khi Bạch Thụy hỏi lại hắn mới không thể trả lời được.
"Nhưng anh ta không nói sai, đúng không?"
Bạch Thụy đôi mắt thấu triệt giống như không có cảm xúc nhưng lại có thể trực chỉ nội tâm của một người. Có lẽ đã nhìn được phản ứng của Sùng Minh, cậu không có nói gì nữa mà dưới ánh mắt rối rắm của hắn đóng lại cửa phòng, đem bản thân cùng mọi thứ ngăn cách.
Sùng Minh còn nghĩ muốn nói gì dù trong lòng thì trống rỗng. Đến chính mình còn không biết nên làm sao khuyên, nên khuyên cái gì. Ít nhất hắn vẫn phải biết Bạch Thụy nghĩ thế nào mới được. Nhưng nhìn cửa phòng đang đóng chặt cùng với hình ảnh đôi mắt trắng đen rõ ràng không chút tạp chất của Bạch Thụy, hắn chỉ đành nhận mệnh trở lại phòng mình. Đôi lúc hắn thật sự cảm thấy rất bất lực với sự lãnh tĩnh của minh tinh nhà mình. Ở trong giới showbiz tính cách này thật ra lại rất dễ sống, sẽ không sợ bị người khác nắm đầu quay như dế. Nhưng bản năng muốn chưởng khống mọi thứ ai cũng có cả. Đối với những thứ không thể nắm trong tay thì đương nhiên trong lòng sẽ không dễ chịu. Có lẽ Trác Dịch mới so với hắn càng thêm không thoải mái đi.
Hắn vẫn biết Bạch Thụy không phải hoàn toàn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhat-ky-thu-cung-iii-con-duong-song-nao-tot-bang-om-dui-kim-chu-ba-ba/2654638/chuong-128.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.