"Khương Sầm... Muốn nữa a..."
Đối với người yêu không ngừng gọi tên mình vừa đòi hỏi, mặc kệ là ai đều sẽ không chịu được mà cho cậu. Nhưng mà...
"Sao lại như vậy, hử?"
Bốp!
"A..."
Lời vừa ra cái mông đã bị đánh, Bạch Thụy không thấy đau mà vách động nhạy cảm bên trong còn bị đại điểu chà qua một cái. Cuối cùng chỉ còn một tiếng rên rỉ khó lòng kiềm nén đồng thời thân mình mềm mại cũng đổ sập xuống lòng ngực nam nhân.
"Nói! Không nói sẽ không cho em!"
Dù hắn biết lúc này người trong lòng rất khó chịu bởi vì dược vật tra tấn nhưng hắn cũng khó chịu. Cứ nghĩ đến cậu bị người chuốc thuốc, cho dù không bị gì thì hắn vẫn biết mục đích của đối phương là gì. Chỉ cần một ý nghĩ thôi hắn đã muốn lăng trì xử tử đối phương.
"Ư... Cho đi... Người ta không biết... Không biết gì hết a..."
Ai biết cái tiểu bại hoại kia miệng không ngừng nói cái gì không biết, thân hình thì như con rắn éo uốn lung tung trên người hắn. Người anh em bị cậu xoắn xuýt ma sát... Hắn phải dùng mười phần định lực mới không nắm eo cậu giã xuống.
"Người ta thật sự không biết đâu... Khương Sầm ư... Cho em đi mà hu hu..."
Nói đến đây còn tủi thân đến khóc lên.
"..."
Ai đó vừa câm nín vừa tức cười. Nhưng cậu cứ luôn miệng nói không biết, cho dù hắn giận thì vẫn không thể không tạm gác lại.
"Cởi đồ cho tôi."
Khương đại tổng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhat-ky-thu-cung-iii-con-duong-song-nao-tot-bang-om-dui-kim-chu-ba-ba/2654610/chuong-141.html