Chương trước
Chương sau
Bạch Thụy không biết bình thường một minh tinh sẽ phải làm việc thế nào nên chỉ biết nói sao nghe nấy. Bản thân cậu đều không trung thành với nghề, không có đòi hỏi trong chuyện kiếm thêm tài nguyên cho mình. Đối với cậu hiện tại đã rất tốt, nhàm chán ở nhà dính cục với ai đó, chừng nào chán thì đi tiếp thôi. Mà thiết nghĩ chỉ có ai đó có thể chán, cậu trải qua năm dài tháng rộng tu luyện, không thể nào buồn chán với chút thời gian thế này được. Cho nên quan trọng vẫn là người này muốn ai bài cho cậu thế nào. Cậu cảm thấy không phải Sùng Minh sẽ quyết định cậu làm cái gì mà là người này mới đúng.

Tập ba của Minh Tinh sẽ được ghi hình vào mười ngày sau. Hiện tại thông tin bộ phim của Giảng đạo vẫn chưa thấy gì, có lẽ cậu vẫn còn được hơn một tháng nghỉ ngơi.

"Ở nhà nghỉ ngơi cũng được. Hiện tại nhiệt độ của em đang ổn định, nhận quá nhiều dự án lớn cũng không phải tốt."

Dân mạng đặc biệt thích soi mói, tiểu minh tinh của hắn cũng không phải ra nghề theo cách bình thường. Khó nói khi cậu liên tục xuất hiện trên màn ảnh có bị người ta suy diễn lung tung hay không. Hiện tại tin đồn trên mạng cậu được tên kia bao nuôi hắn không mê chút nào. Tuy không đến mức đem người giấu đi nhưng tạm thời như vậy thôi.

Chỉ là Khương Sầm không biết, cho dù người ta không quấy rầy hắn trên mạng thì vẫn có cách khiến hắn khó chịu.

Hôm nay Khương thị có cuộc họp không lớn không nhỏ. Nói ra thì gần đây luôn không thiếu những cuộc họp như vậy, đều là để giải quyết mấy vấn đề lớn của công ty do đám người ăn không chờ chết đem đến vẫn chưa giải quyết xong. Bỗng nhiên họ nghe thấy tiếng tin nhắn phát ra từ trên điện thoại của Khương đại tổng tài. Vốn cũng chẳng có gì, nhưng ai biết Khương tổng ta vừa cầm lên xem sắc mặt đã trầm xuống ngay lập tức. Đồng thời là hiệu ứng trăm dặm bị đóng băng khiến đám người vô thức rùng mình theo bản năng. Nếu không phải không di chuyển được họ đã muốn tránh đi thật xa rồi. Kết quả một đám người đều là cảnh giác đề phòng tránh tai bay vạ gió. Không thiếu người chửi thầm là ai thất đức như vậy, ở trong cuộc họp nhắn tin chọc Khương tổng của bọn họ.

Tuy rằng sau đó Khương tổng không có phản ứng gì nhưng họ chỉ cần nhìn biểu tình như được phủ thêm sương của hắn là biết bản thân nên cẩn thận hơn nữa, tránh chọc vào điểm điên đang đè ép của hắn.

Kết quả khi cuộc họp tan đám người nhìn Khương đại tổng tài rời đi phòng họp mà đồng loạt thở phào nhẹ nhõm.

"Tôi có cảm giác sắp có kẻ xui xẻo."

"Tôi cũng vậy, tuy không biết là ai. Nhưng có thể chọc giận Khương tổng thì hậu quả cũng không phải nhỏ đâu."



"Dạo này có tin đồn Khương tổng muốn kết hôn, không biết có thật hay không?"

"Thật hay không không biết, nhưng mà tôi từng thấy có một nữ nhân khá xinh đẹp đến tìm Khương tổng. Tuy kết quả là bị đuổi ra ngay sau đó."

"Chưa biết thế nào nhưng tôi đã đoán được kết quả này rồi. Khương tổng chúng ta trước nay thanh tâm quả dục, không gần nữ sắc. Cho dù có lời đồn Khương tổng mê nam sắc nhưng chính là hiện tại chưa hề thấy gì. Nhưng khó nói Khương gia bên kia không vì muốn lôi kéo ngài ấy mà sắp xếp đâu."

"Khương tổng đã đến tuổi, Khương lão gia tử có đánh chủ ý này thật ra không sai."

Nơi phòng họp đã tan từ lâu mãi một lúc vẫn còn chưa ngừng những lời bàn tán, đều là ở hóng hót chuyện đời tư của Khương đại tổng tài chúng ta. Còn ở trong văn phòng tổng giám đốc, Sùng Chinh cũng đang căng mặt lên ứng phó với Khương đại tổng tài đang nổi bão. So với hắn đám người kia còn tốt chán.

Dù người không có nhiều khác với bình thường lắm, vẫn là hỏi dăm ba câu nhưng Sùng Chinh ở bên cạnh hắn lâu tự biết tính tình Khương đại tổng tài lúc nào thế nào.

"Có vẻ hắn đang nhàm chán, cho hắn chút việc để làm đi."

Khương Sầm liếc nhìn tấm ảnh bên trong tin nhắn được gửi đến mới nãy lạnh lùng nói. Thì ra Trác Dịch đã an bài người chụp cảnh hắn ôm Bạch Thụy ngày hôm đó, hai người gần như dựa sát đến không có kẻ hở, góc độ còn rất xảo rồi gửi cho Khương Sầm. Tuy rằng Khương Sầm đã biết người lúc đó là ai nhưng cứ nghĩ Trác Dịch trong đầu ý nghĩ đều là Bạch Thụy thôi là hắn đã muốn lăng trì đối phương rồi.

Sùng Chinh không cần hắn nói rõ vẫn biết hắn đang nhắc đến ai: "Vâng, Khương tổng."

Còn không phải là người đang "rảnh rỗi" Trác đại ảnh đế hay sao. Cơ mà người ta cũng không có rảnh rỗi đâu. Đều là đang quay phim bận rộn. Nhưng ai bảo hắn cứ thích đến khiêu khích Khương tổng chúng ta. Sau vụ bị mất mặt ở Trác gia đại tiệc sinh thần trông thì có vẻ Trác Dịch đã chịu yên thân, không nhúng tay vào nội bộ Khương gia nữa nhưng hắn lại tích cực trong việc đào góc tường của Khương Sầm. Trước là chuyện ở quán bar, sau là hôm tiệc chia tay. Hiện tại là gửi tin hòng chia rẻ tình cảm của người khác. Trác Dịch đây là tiết tấu muốn bị xử tử.

Mà việc Khương Sầm muốn Sùng Chinh đi làm chính là đem những tấm hình tiểu Sầm tự chụp kia đăng lên mạng.

"Chuyện thuốc cấm kia thế nào rồi?"

Bỗng nhiên Khương Sầm lại lên tiếng hỏi. Sùng Chinh không mất nhiều thời gian đã lập tức lên tiếng hồi đáp: "Hướng theo suy đoán của anh thì thật sự là để cho chúng ta chạm đến việc làm giấu được sâu của Trác gia. Hiện tại còn đang thu thập bằng chứng."

Một đại gia tộc lớn mạnh không thể đơn giản trong sạch đến cá đều không có được. Trên cơ bản Trác gia quá sạch, nhìn chung hướng phát triển của họ đều nhạt nhẽo, không có quá nhiều điểm nhấn. Ban đầu Sùng Chinh cho rằng là do hướng đầu tư của họ khác. Trác gia chủ yếu hướng nắm tay ra ngoài thị trường thế giới hơn trong nước. Hầu hết việc làm ăn của họ đều ở nước ngoài. Lần có liên quan nhất là dự án của thành phố S mới thấy họ nhúng tay. Hiện tại xem ra bên trong những động thái của Trác gia luôn đã thể hiện một chút ý tứ, thật ra họ vẫn cất giấu bí mật không muốn cho ai biết nên mới như vậy.



Vốn dĩ là nước sông không phạm nước giếng, mạnh ai nấy sống. Ai biết có người lại cứ cho rằng mình hơn người, sống an nhàn quá thì muốn tìm kích thích chứ. Cho nên chuyện gì cũng có lý do của nó cả.

"Gì vậy!!? Gì vậy!?? Đây là gì vậy???"

"Đù má!"

"Chân tướng sự thật là đây."

"Nói nhăng nói cuội! Đây là cố ý hãm hại idol nhà chúng ta!"

"Đúng vậy! Ảnh đế trước nay luôn giữ thân trong sạch!"

"Vậy các cô nói xem tại sao gần đây anh ta lại trèo kéo với một tân nhân mới nổi như vậy? Không phải còn đồn đại anh ta bao nuôi nữa sao. Nhưng giờ người trong ảnh nào phải tân nhân kia?"

"Người ta luôn miệng kêu không phải, chỉ có ảnh đế cái người không ngừng lôi kéo dính lên thôi. Này là ăn không được nên tìm mối thay thế chứ gì."

Những tấm hình kia ngay trong thời điểm vàng của ngày xuất hiện trên bảng tin gần như ngay lập tức bị đưa lên hot search. Tuy rằng lượng fan của Trác đại ảnh đế đông đảo nhưng một minh tinh thường không chỉ có fan mà còn có cả antifan nữa. Đặc biệt là người qua đường thích hóng drama, tuy chỉ đứng ở trung lập để xem xét nhưng lập luận lập tức đè bẹp fan chỉ biết nói mấy lời thanh minh không có giá trị. Có lẽ chính fan là họ còn bị thuyết phục chứ chẳng nói ai. Nhưng dù sao lượng fan trung thành của Trác Dịch không hề ít cho nên cuộc chiến trên mạng cực kỳ nảy lửa.

Cứ như vậy kéo dài đến tận nữa đêm lượng người hóng tin tức vẫn không ngừng tăng lên. Phòng công chúng của Trác Dịch có phải nói là xức đầu mẻ trán.

Trác Dịch nhìn những tấm ảnh kia mà sắc mặt âm trầm khó coi thấy rõ. Nhưng thay vì tức giận hắn lại cảm thấy khó hiểu nhiều hơn. Tại sao lại có chuyện này hắn thật sự không rõ. Ngẫm lại hôm đó hắn bỗng nhiên ngất đi Trác Dịch đã luôn cảm thấy có dự cảm chẳng lành nhưng hắn nghĩ sao đều nghĩ không thông. Hiện tại hắn không đến mức không rõ những tấm hình này là do ai đăng lên hòng trả đùa hắn. Nhưng nó thật sự quá mức có lực sát thương.

"Anh Dịch! Bên ta nói đây là ảnh thật không phải ghép..."

Trợ lý của hắn nhận được thông tin từ phòng công chúng của họ thì sắc mặt không khỏi tái đi nhìn Trác Dịch.



"Anh Dịch anh..."

Trợ lý muốn nói gì nhưng lại bị ánh mắt lạnh lùng của Trác Dịch nhét ngược trở về.

"Tôi thế nào chẳng lẽ cậu còn không biết?"

Trác Dịch chỉ nhìn hắn một cái sau đó thái độ đã trở lại như thường khiến trợ lý có cảm giác mới nãy chỉ là ảo giác. Mà cho dù không phải hắn cũng chỉ có thể cho là phải mà nương theo cách nói chuyện của Trác Dịch.

"Vậy hiện tại phải làm sao?"

"Nên làm gì thì làm đó."

Chuyện này còn cần hắn phải nhắc?

Trợ lý không hiểu đánh cái rùng mình rồi vội vàng đi gọi điện thoại. Thật ra quá trình vào nghề của Trác Dịch không phải luôn thuận lợi, nhưng những chuyện xấu của hắn được xử lý rất tốt. Trợ lý thật sự là chưa từng trải qua chuyện này cho nên hành xử có phần cuống luống. Nói sao thì hắn chỉ là một trợ lý mà thôi, không thể nào làm tốt như người đại diện là Sùng Minh được. Chuyện này cho dù mấy tấm hình kia là thật thì họ vẫn phải nói là giả, sau đó giống như trước đây xử lý phần hướng gió trên mạng, vậy là xong. Mặc kệ người ta tin hay không tin.

Những chuyện xảy ra trên mạng Bạch Thụy hoàn toàn không biết. Trang cá nhân của cậu luôn được Sùng Minh quản lý cho nên dù fan có réo gọi cậu thế nào thì vẫn có Sùng Minh ứng phó. Cho đến lúc Trác Dịch gọi cho cậu Bạch Thụy mới biết.

"Chuyện này là sao?"
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.