"Ngươi vẫn không ngừng tiêu trừ sức mạnh của nó, có lẽ sẽ giúp ngươi kéo dài thêm thời gian. Chắc khoảng trăm vạn năm trở lại."
Điểm sáng như thấy được hy vọng, nhấp nháy đến lợi hại.
Trước trăm vạn năm, tiểu chuột không cần nhiều như vậy có thể luyện thành Hỗn Độn Thôn Thiên.
Nói thật, đến thiên đạo là người tạo ra thần thông này cũng chưa từng luyện thành chứ không nói những người trước đây, hắn không biết luyện thành rồi nó sẽ có hình dạng thế nào, sức mạnh hủy thiên diệt địa ra sao. Hắn thật sự rất mong chờ.
"Trăm vạn năm???"
Bạch Cửu lại bị ba chữ này dọa sốc.
Lâu như vậy bên ngoài đã qua bao lâu???
Một ngàn năm???
"Chưa hẳn đến mức đó đâu. Nhưng mấy tầng sau rất khó. Ta cũng mới chỉ đến cuối tầng bốn thôi."
Dù đó là do hắn bỏ không luyện nữa.
Còn tại sao bỏ? Lý do quá mất mặt, vẫn không nên nói thì hơn.
"Tâm linh ta bị tổn thương!! Ngươi mau cho ta gặp rồng của ta! Trứng của ta!!!"
Bạch Cửu tâm tình bi phẫn hét toáng lên, công lực thâm hậu đến độ mém chút thổi bay điểm sáng yếu ớt kia.
"Được được, ngươi đừng có hét!"
Điểm sáng cũng bi phẫn không kém. Bị một con chuột đè đầu cưỡi cổ, tôn nghiêm ở đâu.
"Ngươi còn có tôn nghiêm sao? Một chủ thần như ngươi, phải để một con chuột nhỏ như ta đến gánh vác thiên địa chúng sinh. Ngươi còn có tôn nghiêm???"
Bạch Cửu lần này không cho hắn tôn nghiêm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhat-ky-thu-cung-ii-bon-chuot-o-tu-chan-gioi-cung-rong-lan-lon/2570568/chuong-286.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.