Bình thường đám tiên cũng có người đến đây thu hoạch đá truyền tin mang đi bán kiếm ít tiền tiêu, nên dù là hung địa thì sức hấp dẫn của nơi này vẫn là có.
Dự là có người không quan tâm chuyện vui của thế giới, vẫn ngày ngày vác búa đến nơi này tìm đá. Bởi vì quá quen với nơi này nên hắn đối với hoàn cảnh xung quanh khác biệt một chút là nhìn ra được. Sau khi phát hiện ra chút khác thường, hắn không có nghĩ ngợi gì mà bán tin tức này đi. Người mua cảm thấy giá cả hợp lý, dù chưa biết chắc có phải hay không long kia, nhưng lỡ đâu phải thì sao.
Cuối cùng mới để Bạch Dữ bị người phát hiện.
Lúc tên kia đến gần đã bị Bạch Thụy phát hiện ra, nó lập tức báo cho phụ thân. Nhưng dù Bạch Dữ đã chạy rất lẹ nhưng vẫn bị đám tiên đuổi theo phía sau.
Bạch Dữ ôm quả trứng không lớn hơn quả bóng bầu dục là bao nhiêu chạy như bị chó đuổi, ấy vậy mà đứa con còn tưởng đang chơi rượt đuổi, hưng phấn phải biết.
"Long kia! Mau dừng lại đánh một trận!!"
"Anh hùng hảo hán ai lại gặp chiến thì bỏ chạy!!"
Bạch Dữ nghe đám tiên gọi ý ới mà muốn phun tào, mặt đen như đít nồi.
Hắn đang cắm đầu chạy thì bỗng nhiên phát hiện phía trước bị người chặn. Phía sau một đám, bên trái phải cũng có người có ý đồ bao vây hắn, phía trước lại xuất hiện một người. Không chút chần chừ không suy nghĩ, càng không nhìn kỹ đối
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhat-ky-thu-cung-ii-bon-chuot-o-tu-chan-gioi-cung-rong-lan-lon/2570546/chuong-275.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.