Vậy nên hắn đợi... Vừa tu luyện vừa đợi... Đợi một lần là đợi trăm năm. Hắn cũng độ qua ba cái lôi kiếp.
Đúng vậy, là ba cái. Hiện tại hắn đã là Long Vương cấp tám trung kỳ.
Hắn cũng không nghĩ mình tăng lên lại nhanh như vậy.
Bạch Dữ hắn khác với tiểu chuột phải tích lũy nguyên lực đến tăng lên, quan trọng là hắn phải lĩnh ngộ pháp tắc phù hợp đến cấp bậc yêu cầu mới có thể phá tan bức tường nguyên lực mà tăng cấp.
Thời điểm hắn độ kiếp tầng sáu, hắn nghĩ với thiên phú của tiểu chuột, không quá lâu nó sẽ đi ra đọ kiếp, kết quả...
Bạch Dữ cảm nhận một tí cấp bậc hiện tại của nó.
Tầng sáu...
Hắn cực độ nghi ngờ thăm dò tình huống động phủ. Không ngoài dự liệu số tinh thạch trong đó đã bị dùng hết, chỉ còn là bộ phấn.
Thế nhưng sao chỉ có tầng sáu? Linh khí trăm năm qua đã đi nơi nào?1
Đừng vội, lôi kiếp sẽ nói cho hắn biết.
Lôi kiếp cực kỳ thông thả mà buông xuống, giống như sợ người ta không có thời gian chuẩn bị. Một trận lôi kiếp kéo dài gần một ngày mới ngừng, khiến hai người bên trong cảm thấy cực độ nhàm chán.
"Ý?"
Ngay khi lôi kiếp trên đầu ngừng lại, muốn tan đi hoàn toàn thì tiểu chuột bên cạnh lại kinh hô lên.
Sau đó...
Đùng đùng...
Bạch Dữ trợn mắt nhìn lên bầu trời vì tồn tại bên cạnh Vạn Lôi Quật mà có phần tăm tối nay lại thêm đen đặc, cảm thấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhat-ky-thu-cung-ii-bon-chuot-o-tu-chan-gioi-cung-rong-lan-lon/2570506/chuong-256.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.