"Ngươi là ai?"
Đứng đầu nhánh thứ ba - Cốc Dịch Lương, tam gia Cốc gia nhăn lại mày nhìn Bạch Dữ quát hỏi.
Mấy người phía sau ông ta đều nhìn chòng chọc vào nam nhân áo trắng tóc trắng phía trước, đủ loại ý tứ hiện lên trong ánh mắt họ khi lần tiên nhìn thấy hắn. Có ngờ vực, có khinh khỉnh, có ngạo mạn, còn có cả kinh hỷ... Nhưng tất cả đều nhận định mình chưa từng thấy người này trong Cốc gia. Nhìn điệu bộ nhàn nhã từ phía xa đi tới, có khả năng rất lớn là khách của ai đó trong Cốc gia. Nhưng dù sao ở đây có tận hai người có bối phận cao trong Cốc gia, vậy mà đối phương dám không đặt họ vào mắt, cứ vậy làm lơ.
Đúng vậy, Bạch Dữ xem như không nghe thấy, tiếp tục cắm đầu đi tới trước.
Cốc tam gia còn chưa kịp hét lên phẫn nộ đã có người vượt qua mặt ông ta, trước tiên chặn lại bước chân của Bạch Dữ.
Cốc Tịnh San giấu đi sự si mê trong mắt, một bộ kiêu ngạo hất cằm nhìn người nam nhân bị mình chặn lại. Cứ nghĩ sẽ nhìn thấy chút kinh diễm gì trong mắt đối phương, nhưng không... Cốc Tịnh San bị sự làm lơ triệt để của hắn chọc khùng, khuôn mặt kiều diễm đỏ lên lại càng thêm chọc người. Ít nhất ở đây vẫn có người say mê nàng ta, chính là thiếu niên duy nhất đi cùng họ, Cốc Thịnh - Đệ tử chi thứ ba đời này của Cốc gia.1
Cốc Tịnh Nhã dù không muốn thừa nhận cũng không được, so với nàng,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhat-ky-thu-cung-ii-bon-chuot-o-tu-chan-gioi-cung-rong-lan-lon/2570492/chuong-248.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.