"Chuyện sau đó không cần phải nói nữa đi. Nhiều năm nay ta vừa sát nghiệp một cách vô ý thức, lại từ trong sát nghiệp không ngừng dung hợp hai dòng huyết mạch. Vốn dĩ huyết mạch của ta không mạnh bằng thứ kia, nếu không phải nhờ Cửu Chuyển đan thì có lẽ hiện tại không có ta đứng ở chỗ này. Chiến đấu thúc đẩy quá trình dung hợp diễn ra nhanh hơn, nhưng ta vẫn chưa cắn nuốt hoàn toàn thứ kia. Đối phương lợi dụng thân thể huyết mạch đã dung hợp mà trốn đông trốn tây, cùng ta đấu đá."
"Thời gian trước ta dựa vào tu vi mạnh mẽ mà ép hắn một đường, phong bế trong kinh mạch, trừ khi thần thức ta chấn động, nếu không hắn không thể thừa cơ mà lao ra. Nhưng dù sao cũng đấu đá nhiều năm như vậy, ta vẫn biết cách làm thế nào lại một lần cưỡng ép đè hắn xuống."
Mâu Mân nói rõ mọi chuyện, vấn đề nên giải quyết cũng lộ ra.
Mấy người còn lại rơi vào trầm tư.
"Ngươi có biết thứ máu huyết kia là của yêu thú nào không?"
Bạch Dữ là người đầu tiên lên tiếng, hắn thật sự cảm thấy thú vị với chuyện này. Không biết nên nói Mâu Mân này may mắn hay bất hạnh. Ít nhất hiện tại hắn có một thân tu vi mạnh mẽ, thân thể yêu thú đao thương khó nhập, khả năng chữa lành kinh người, vượt cấp chiến đấu dễ như ăn cháo. Nếu lúc trước không phải do hắn tự nguyện, nhưng tu tiên nào không phải chuyện nghịch thiên cải mệnh, phú quý hiểm trung cầu? Có lẽ nếu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhat-ky-thu-cung-ii-bon-chuot-o-tu-chan-gioi-cung-rong-lan-lon/2570442/chuong-226.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.