"Chưởng môn, Bạch tiền bối đến rồi."
Đệ tử Vân Hạc Môn mở cửa đón hai người Bạch Dữ vào phòng vừa thông báo cho Khúc Tử Nhi.
Căn phòng dùng một tấm bình phong ngăn ra làm hai, mục đích khiến người ở bên ngoài dù có đi ngang vô tình nhìn vào cũng sẽ không thấy được những người ngồi ở phía sau bình phong.
Khúc Tử Nhi cùng mấy người Vân Hạc Môn còn sót lại đang bàn bạc chuyện tình nghe thấy thì đứng dậy bước ra khỏi bình phong.
"Bạch tiền bối, Bạch công tử."
Khúc Tử Nhi không kiêu ngạo không sủng nịnh mà cất tiếng chào hỏi. Ánh mắt nàng lúc lướt qua nam nhân anh tuấn lại nhận được một cái nhìn đầy thâm ý, trái tim nàng không nhịn được run lên một chút. Nàng không dám nhìn nữa mà dời tầm mắt, trong lòng cười khổ nhưng nét mặt không có thay đổi mà mời hai người vào bên trong.
Bạch Cửu nhạy bén phát hiện khác thường khẽ quay đầu nhìn nam nhân phía sau, đổi lại là một cái vỗ nhẹ lên mái tóc mềm mại, đẩy nó ngồi vào ghế.
Trải qua một đêm nghỉ ngơi, sắc mặt ai nấy đều tốt lên không ít.
Lúc này trong phòng có đủ năm người Vân Hạc Môn, thế nhưng chỉ có Khúc Tử Nhi và hai người khá là ngồi trên ghế, hai người còn lại đứng ở phía sau Khúc Tử Nhi. Bạch Cửu đưa mắt quan sát hai người còn lại, vô tình phát hiện một người khá quen mắt.
Khúc Tử Nhi làm chủ nhà nên vẫn ngồi ở ghế chủ vị. Vốn nàng muốn nhường
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhat-ky-thu-cung-ii-bon-chuot-o-tu-chan-gioi-cung-rong-lan-lon/2570412/chuong-211.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.