Tại thời điểm lôi vân tan đi, Cốc Mẫn Nguyệt lập tức lao tới.
Bốn mươi chín đạo.
Tổng cộng bốn mươi chín đạo.
Thật sự là khiến người khiếp sợ.
Bởi vì chưa từng thấy ai độ kiếp phi thăng nên đối với họ, trận độ kiếp này có thể khắc dấu ấn thật to trong lòng bọn họ, khó mà quên được.
Dù cho có cường thế như thế nào thì tới thời điểm này, Bạch Dữ hai người cũng không thể lông tóc vô thương được nữa.
Nếu không phải có phu thê Bạch gia đón lấy, hai người có khi đã rớt thẳng xuống dưới, không chết cũng khó.
Độ kiếp gần hai ngày trời, tâm lực, nguyên lực đều đã đến cực hạn. Dù không ngừng có đan dược bổ cứu, nhưng tinh thần mệt mỏi khiến cho Bạch Cửu hai người lập tức rơi vào mê mang.
"Không sao, không tổn thương tâm mạch. Chỉ là quá mệt mỏi."
Bạch Thương vừa kiểm tra xong, bất giác cũng thở ra một hơi.
Cũng may là độ kiếp trong Long Giới, với cái tình huống này mà có người có ý đồ xấu với họ, đảm bảo là chết không toàn thây. Nói thì nói vậy, Bạch Dữ không thể không tính đến địa điểm độ kiếp. Tùy tình huống mà biểu hiện, sẽ không có chuyện buông tay như thế đâu.
"Xem như xong rồi, cũng đỡ phải tâm thần không yên."
Bạch Mặc thở phào nhẹ nhõm.
Nói ra cũng là may mắn, nếu không phải có Bạch Cửu không ngừng cung cấp đan dược, trận này thật sự là khó qua. Cốc Mẫn Nguyệt cũng là vì có đan
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhat-ky-thu-cung-ii-bon-chuot-o-tu-chan-gioi-cung-rong-lan-lon/2570374/chuong-192.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.