Hàn Đồ cảm thấy, bất cứ loại nào trong ba loại đứng đầu bảng danh sách của Bạch Cửu cũng khó nhằn. Giờ may mắn có được Cửu Thược Linh, chưa nói Tiêm Nha Cốt Đằng, Huyết San Hô mới khó ăn nhất.
Bạch Cửu nghe đến cái tên Hải Thần Tông đã thấy mệt người.
"Tiêm Nha Cốt Đằng ta đã nhờ Hoàng Long thương hội tìm giúp. Hoàng Long thương hội thế lực trải khắp nam bắc Đông Thần đại lục, có lẽ sẽ có tin tức đi. Còn Huyết San Hô..."
Hàn Đồ liếc mắt nhìn Bạch Cửu, không nói thêm nữa.
"Không phải cũng là bảo vật trấn tông của họ, giống như Mạn Đà La đấy chứ?"
Bạch Cửu phun tào.
"Không đến nổi đó. Huyết San Hô nghe nói là năm trăm năm trước Hải Thần lão tổ đoạt được từ buổi đấu giá do Hoàng Long thương hội tổ chức. Nó vẫn luôn thuộc sở hữu của Hải Thần lão tổ."
Hàn Đồ lắc đầu nói.
Bạch Cửu trợn mắt lên. Lão già kia bỏ nhiều gốc vốn như vậy để lấy Huyết San Hô, chẳng lẽ đến giờ lão còn chưa sài nó?
"Chưa sài. Nghe nói Hải Thần lão tổ tu luyện một môn công pháp đồn rằng có lai lịch thông thiên. Nhưng nó tồn tại một cái bình cảnh, muốn phá giải nó, lão không chỉ cần Huyết San Hô."
Hàn Đồ cười cười, có chút cười trên nổi đau của người khác.
"Nhưng muốn lấy được Huyết San Hô từ tay lão ta... Khó như lên trời."
Lão thở dài nói.
Sau khi bí cảnh Chính Môn đóng lại, ai cũng biết tu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhat-ky-thu-cung-ii-bon-chuot-o-tu-chan-gioi-cung-rong-lan-lon/2570251/chuong-131.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.