Bạch Cửu vừa đặt chân vào hiệp hội đã nghe thấy mùi thuốc nồng đậm. Tuy nhiên, trong đó lại có một mùi vị giống như...
"Nổ lò rồi."
Đùng!
Lời này vừa phát ra, một tiếng nổ lớn vang lên.
Âm thanh này khiến cho nhiều người đang luyện chế dang dỡ cũng bị ảnh hưởng mà thất bại. Dù vậy cũng không có ai bị nổ lò nữa, cùng lắm là hủy đi một phần dược liệu đã sử dụng trước đó.
Tuy nhiên...
"Nổ... Nổ lò rồi... Đan dược của ta sắp luyện thành..."
Diêu Tử Thần mặt mày lem luốc, tóc tai bù xù đứng tại chỗ không ngừng lẩm bẩm.
Bạch Cửu đối với lời nói của hắn bĩu môi, thành cái gì chứ, còn chưa dung hợp được nữa kia.
Nó cũng không để trong lòng, nhấc chân đi đến quầy thuốc phía trước. Hôm nay nó đến đây cũng không phải gia nhập hiệp hội, nó chỉ đến mua dược liệu thôi.
Nhưng chính là...
"Ngươi!"
Một tiếng thét lớn đến nổi Bạch Cửu cũng phải lấy tay che lại hai tai của nó vang lên, dọa nó giật cả mình.
Cả đại sảnh im lặng trong chốc lát, sau đó tiếng xì xào vang lên.
Bạch Cửu cũng không cho rằng nó liên quan gì tới mình, nhưng nó còn chưa kịp nói gì với người sau quầy thì...
"Ta nói ngươi đó! Ngươi bị điếc à!?"
Lại thêm một tiếng hét lớn nữa. Lần này cả đại sảnh đều im lặng.
Bạch Cửu bị quát đến màng tai cũng run rẩy, theo bản năng nhìn xem rốt cuộc là ai loạn phá
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhat-ky-thu-cung-ii-bon-chuot-o-tu-chan-gioi-cung-rong-lan-lon/2570237/chuong-122.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.