Nó nhìn khuôn mặt tuấn mĩ, lúc này lại có chút tà tứ khó nói thì xao động trong lòng càng lớn, nhịn không được mà hơi hơi uốn éo mông nhỏ.
"Không phải nói muốn tạo tiểu long sao?"
Nam nhân cười tà, đôi tay xấu xa bóp bóp mông nó mà hỏi.
Bạch Cửu cảm thấy toàn thân mình như bị hun nóng lên, mềm như một bãi xuân thủy.
Bốp!
"Mau đi!"
Nam nhân vỗ nhẹ vào mông tròn cong mẩy một cái, không mạnh nhưng phát ra tiếng vang thanh thúy, mị hoặc vô cùng.
Bạch Cửu cũng không thấy đau, nhưng từ chỗ bị đánh bắt đầu tê dại lên, nhanh chóng chạy dọc toàn thân.
Nam nhân nhìn tiểu chút chít đỏ ửng mê người mà song đồng lưu ly càng thêm sâu thẳm. Cự long dưới thân cũng phồng lớn lên, chọt vào khe mông của tiểu chuột, không tiếng động thúc dục.
"Ưm..."
Tiểu chuột nhũn người mềm oặt nằm trên thân nam nhân. Đôi mắt tròn xoe hơi khép, thủy nhuận doanh doanh.
...
"Ô ô..."
Âm thanh rên rỉ như khóc như tố, ngọt nị khiến người mềm xương.
"Nơi này thật tham ăn, đút bao nhiêu cũng không thấy lớn, làm sao có tiểu long được?"
Nam nhân lời nói lưu manh, tiểu chuột nghe vào vách thịt càng thêm thít chặt mê người.
"Ư ư... Có... Nhất ư... Ha... Định ha... A!"
Tiểu chuột nói không nên lời giữa những cái thúc hông đỉnh lộng như vũ bão của nam nhân, nhưng cố chấp muốn thể hiện thiên phú của bản thân mà vừa rên vừa nói.
Tiểu chuột lại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhat-ky-thu-cung-ii-bon-chuot-o-tu-chan-gioi-cung-rong-lan-lon/2570186/chuong-97.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.