Tuy nhiên, dược thì có ba phần độc. Cũng như linh thảo cũng có cặn, ăn nhiều mà không kịp tiêu hóa thì chỉ có khiến căn cơ bất ổn. Chính là như Bạch Cửu đã căn dặn Đông Ninh không được lạm dụng đan dược vậy.
Bạch Cửu dù có đan dược hỗ trợ thì sau một tháng cũng chỉ hồi phục tu vi đến cấp bốn mà thôi, đỉnh phong nó là yêu tu cấp tám cơ.
Sư phụ gì chứ! Ta cũng không có dạy ngươi cái gì đâu. Vũ kỹ công pháp ta cũng không có mà cho... À có!
Bạch Cửu nói nữa chừng thì nhớ ra gì đó, nó vội vàng dùng nguyên thần quét qua không gian giới chỉ.
Đông Ninh bị tiếng hô bên trong đầu làm cho giật cả mình.
Nãy giờ nó vẫn cùng Bạch Cửu giao lưu kiểu, người ngoài nhìn vào chỉ thấy có mình nó nói thôi, chứ tiểu chuột kia đều là dùng thần thức đến cùng nó nói chuyện.
Đông Ninh nhìn tiểu chuột bên ngoài không có động tĩnh gì đáng nói, cũng không biết nó đang làm gì. Nhưng nó cũng không lên tiếng quấy rầy mà im lặng chờ đợi.
Một lúc sau, dưới ánh mắt của Đông Ninh, mấy quyển công pháp vũ kỹ hư không xuất hiện. Đông Ninh lật đật đỡ lấy chúng.
May cho ngươi, trước khi đến đây ta vừa càn quét một cái bảo tàng. Nhưng ta quên mất.
Bạch Cửu dùng móng nhỏ dụi dụi mặt chuột của nó, lém lỉnh nói.
Đông Ninh mặt đần thối ra.
Cái gì gọi là càn quét một cái bảo tàng?
Ngươi yên tâm, không phải
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhat-ky-thu-cung-ii-bon-chuot-o-tu-chan-gioi-cung-rong-lan-lon/2570178/chuong-93.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.