Rắc rắc rắc!
Ca sát ca sát!
Âm thanh chói tai không ngừng vang lên, trời đất rung chuyển.
Đại điện cột trụ, mái hiên, ghế đá... Mọi thứ bắt đầu ầm ầm nứt toác ra, rớt xuống như mưa.
Cả tòa thành cổ trên không lung lay muốn rơi xuống. Không chỉ có nó, những chỗ khác cũng giống như vậy.
"Hỗn đản!! Ta sẽ không tha cho các ngươi!!"
Tiếng gào thét chói tai của Đạo Kính vang vọng khắp di chỉ, nổ tung trong tai đám người.
Lại nói, kẻ lão không muốn tha sau khi phá nát căn nguyên của động phủ xong, còn không bỏ qua cho những thứ nó nhìn thấy bên cạnh nơi đó, một mẻ hốt hết.
"Di!?"
Bạch Cửu đương lúc muốn chạy đi thì bỗng nhiên nhìn đến một cỗ thi thể.
Tuy chưa hiểu rõ nhưng nó vẫn theo bản năng mang theo cỗ thi thể đó luôn.
Ngay lúc nó nhảy vào cổng truyền tống mà khi đến nó nhảy vào thì một bóng người hiện lên, Bạch Cửu chỉ kịp cùng đối phương đối mắt một cái đã biến mất.
"Aaaaa!"
Đạo Kính nổi điên lên, không thèm quan tâm cái gì nữa mà đuổi theo tên đạo chích khốn kiếp kia.
Đám người trong đại điện đã không còn đánh nhau nữa rồi, ai nấy đều lo kinh hãi mà quan sát xung quanh.
Bạch Dữ vừa thấy tiểu chuột nhỏ rớt xuống đã đón lấy nó, nhưng nhìn thấy thân ảnh mơ hồ phía sau nó thì không nói hai lời đã đánh ra một chưởng.
Ầm ầm ầm!
"Hỗn đản!!"
Đạo Kính chỉ còn một mảnh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhat-ky-thu-cung-ii-bon-chuot-o-tu-chan-gioi-cung-rong-lan-lon/2570154/chuong-80.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.