"Ha... Ư..."
Nơi căn phòng thượng đẳng sang trọng, không khí có chút nhão dính quá mức. Âm thanh mị hoặc chúng sinh không ngừng bay ra, còn hơn cả huyễn âm ma mị của nữ sĩ Bế Hoa Cung, cứ thế tràn vào thần thức cường đại của nam nhân.
"Úc... Căng quá... Bạch Dữ... A..."
Miệng mềm đang nuốt chửng cự long có cảm giác như sắp bị xé rách ra, nhưng nó lại cứ không ngừng lớn thêm.
"Không muốn?"
Giọng nói trầm thấp tà tính của nam nhân vang lên, khi chui vào đôi tai nhỏ của tiểu chuột lại khiến nó không ngừng run rẩy, ửng đỏ đáng yêu.
"Ư... Muốn..."
Miệng trên vừa rên rỉ, miệng dưới đã thể hiện thành ý mà hút lấy cự long bên trong, để cho sự tàn phá càng thêm nhượng người muốn chết.
Song đồng dựng thẳng của nam nhân càng thêm sâu thẳm. Đôi tay lớn nắm lấy eo thon trơn bóng mà nhấn xuống càng thêm nhanh chóng, dưới hông cũng phối hợp đỉnh lên như bão tố.
"Ư ư... Dữ... A..."
Bạch Cửu nằm gục trên mình nam nhân, mái tóc trắng cũng ướt nhèm nhẹm, há miệng không ngừng rên rỉ.
Từ lúc đó đến giờ đã trôi qua một canh giờ, Bạch Cửu cũng không biết bản thân đã bắn bao nhiêu lần nhưng con rồng bá đạo này chưa một lần bắn lấy. Theo thời gian tích lũy, Bạch Cửu cũng có chút sợ hãi nghĩ, nếu y phóng thích thì nó có chịu nổi không.
Nhưng nó không hối hận. Dù đối phương chưa thừa nhận nó là bạn lữ của y, nhưng Bạch Cửu vẫn muốn cùng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhat-ky-thu-cung-ii-bon-chuot-o-tu-chan-gioi-cung-rong-lan-lon/2570122/chuong-65.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.