Bạch Cửu đọc xong phần công dụng mà đờ ra. Cái này đối với tu sĩ hình như không có tác dụng gì hết. Với thú nhân bọn nó thì còn nói được.
Dù vậy thì sử dụng cũng không tốt cho cơ thể đâu.
Bảo sao mà chưa từng nghe thấy.
Hầu như tất cả mọi người đều mờ mịt với loại đan dược này nên vẻ mặt của ai cũng như khổ qua, nhăn nhún hết cả lên.
Bên ngoài người cũng nhao nhao hỏi nhau đã nghe tên đan dược này bao giờ chưa.
Nhưng hiển nhiên là chưa rồi.
Đến cả luyện đan sư như họ mà còn chưa nghe nói qua.
Mặc kệ có biết hay không thì đám người trên đài cũng phải tập trung vào nghiên cứu đan phương.
Bởi vì họ chỉ có ba phần dược liệu thôi nên không có ai dám dùng phương pháp luyện nhiều để rút kinh nghiệm cả.
Nhưng lại có người ngoại lệ.
Bùm!
Tiếng ngọn lửa bùng lên khiến đám người chú ý.
Là Mâu Mân, người luôn bao mình trong áo choàng đen, đến cả mặt cũng bị mũ trùm che kín.
"Ồ?"
"Vậy mà biết luyện?"
Bên ngoài ồn ào không thôi.
"Kẻ kia..."
Trên đài quan khán người chú ý sự tình lại không giống nhau.
"Áo choàng kia có khả năng ngăn cản thần thức nhìn xem."
Chử Nham ánh mắt già nua có chút híp lại.
"Thần bí như vậy... Có khi nào ma đạo lại trà trộn vào không?"
Mộc gia gia chủ ngập ngùng nói.
Đám người im lặng.
Nhưng cũng đề cao tinh thần
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhat-ky-thu-cung-ii-bon-chuot-o-tu-chan-gioi-cung-rong-lan-lon/2570115/chuong-61.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.