"Sau khi ta hô thì mới được cầm đến đá truyền tống. Ai không chịu được thì bấm vào cái nút nhỏ trên đá truyền tống là có thể trở về."
Nhiếp Minh nghiêm giọng nói khi người của hiệp hội phát đá truyền tống cho đám người.
Bạch Cửu nhìn viên đá nhỏ hình giọt nước chỉ lớn bằng lòng đỏ trứng gà thì tò mò không thôi. Nhưng bởi vì Nhiếp Minh nói không thể chạm nên nó chỉ đành ngồi thụt xuống ghé mắt nhìn xem.
Bạch Dữ thiếu điều muốn đi lên đem nó xuống dạy dỗ một chút phong phạm đại sư là nên như thế nào biểu hiện. Nhưng không thể không nói, hắn thật rất thích nó như vậy, ngốc muốn chết đi được.
Mộc Tâm Vi cảm thấy thiếu niên này tâm tính còn đơn thuần hơn đệ tử sáu tuổi của bổn gia nữa. Thế nên cái cách nàng nhìn nó cũng giống như vậy, tràn ngập bao dung khó hiểu.
"Chuẩn bị!"
Nhiếp Minh lần này rút kinh nghiệm, hô chuẩn bị trước.
Bạch Cửu thành công tỉnh lại, nghiêm chỉnh đứng lên nhìn Nhiếp Minh trên đài cao.
"Bắt đầu!"
Nhiếp Minh khi nói lời này bên trong nhuộm đầy ý cười.
Vụt!
Tất cả luyện đan sư trên đài cao đều biến mất.
Mà một màn sáng thật lớn cũng hiện ra giữa đài, để cho tất cả mọi người quan sát tình hình bên trong bí cảnh.
Màn sáng vừa chiếu ra không đến ba tức là đã có luyện đan sư bị truyền tống ra.
Đồng nghĩa với việc bản thân đã bị loại.
Nhưng người kia có vẻ không có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhat-ky-thu-cung-ii-bon-chuot-o-tu-chan-gioi-cung-rong-lan-lon/2570109/chuong-58.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.